Chương trước
Chương sau
Tiểu Trường Vũ thấy vậy thì sắc mặt kịch biến, hắn nằm mơ cũng không ngờ người của Kiếm Đế cung lại ghi lại hình ảnh lúc đó. Bởi vì ngay tình huống khẩn cấp như vậy ai lại để tâm đến việc ghi hình.

Nhưng mà hình ảnh thủy tinh lại là sự thật, thế mà có người thật sự nhàm chán đến như vậy.

Kỳ thật, không phải Hướng Thiên Huân ghi lại hình ảnh lúc đó mà là một nữ tu khác trong Kiếm Đế cung.

Khi đó Tịch Thiên Dạ hoành không xuất thế, một đường chém chết chín con Ngân Nguyệt Cự lang tu vi Thánh cảnh viên mãn, tình cảnh chiến đấu khi đó của Tịch Thiên Dạ thật sự vô cùng rung động lòng người, nữ tử kia vì quá sùng bái mà vụng trộm ghi lại hình ảnh.

Chẳng qua, lúc này nữ tử kia không dám đứng ra nói chuyện nên nhờ Hướng 'Thiên Huân ra mặt.

Tưởng Miện Vương nhìn thấy hình ảnh thủy tỉnh thì khuôn mặt hắn âm trầm tới cực điểm, không khí xung quanh như đóng băng, tiếng sấm nổ đầy trời chấn động màng nhĩ mọi người đau nhức.

Ai cũng không dám nói chuyện, từ lúc hình ảnh thủy tinh được chiếu ra thì mọi người cũng đã rõ ràng thị phi đen trắng, ai nói thật ai nói dối.

Tiểu Trường Vũ siết chặt nắm đấm, trong lòng vô cùng tức giận, hận không thể ngay lập tức một kiếm giết chết người Kiếm Đế cung. Sau ngày hôm nay, hắn sẽ trở thành trò cười trong thiên hạ, mà danh dự uy tín của hắn cũng coi như quét rác.

"Tưởng tiền bối, hình ảnh thủy tinh kia cũng không thể chứng minh được điều gì, chưa biết chừng là có người cố ý làm giả."

Đôi mắt tiếu trường vũ đỏ hoe, hắn kiên quyết không thừa nhận, dù sao thì vò đã mẻ không sợ nước tràn, hắn cắn chết không nhả thì ai làm gì được.

"Đánh rắm, Tưởng tiền bối là hạng người nào, hình ảnh thủy tinh có phải là giả hay không chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra. Tiếu Trường Vũ, đừng có ở đó ăn nói bậy bạ lừa dối Tưởng tiền bối."

Trương Huân y trực tiếp cắt ngang lời nói của Tiếu Trường Vũ, ánh mắt sắc bén.

Người Kiếm Đế cung đều dồn dập gật đầu, hình ảnh thủy tinh có phải là giả hay không tự nhiên có thể nhìn ra được, mọi người cũng không phải bị mù.

"Các người đừng cãi cọ, thật hay giả không cần thảo luận nữa, chỉ cần bản toạ bắt giữ Nhiếp Nhân Hùng, sau đó sưu hồn của hắn liền biết thật giả."

'Tưởng Miện Vương chắp tay sau lưng, trầm ngâm một hồi mới chậm rãi nói một câu.

Trương Huân y nghe vậy sắc mặt khó coi, xem ra Tưởng Miện Vương cố ý giả khờ, nhất định muốn đưa Niếp Nhân Hùng vào chỗ chết.

Sưu hồn? Như vậy so với giết chết Niếp Nhân Hùng thì có gì khác nhau?

Nhưng Tưởng Miện Vương không cho Trương Huân y tiếp tục mở miệng nói chuyện, hắn bước ra một bước liền xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ vẫn luôn không ngừng luyện hóa tinh thần nguyên khí trong cơ thể, đầu Minh Hoàng thi văn thứ năm đã sinh trưởng hai phần ba, ngay lúc Tưởng

Miện Vương xuất hiện trước mặt thì hắn cũng đấm ra một quyền đụng vào bàn tay của đối phương.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ Vân Hoang Liệp Giả Thành khẽ run lên.

Lực lượng của Bán đế đáng sợ đến cỡ nào, Tịch Thiên Dạ hoàn toàn không chiếm được ưu thế về mặt sức mạnh, thân thể bỗng nhiên bắn ngược về sau, cả người va chạm vào một ngọn núi khiến cho mỏm núi sụp đổ.

'Tưởng Miện vương chỉ hơi nhoáng người một cái nhưng không có lui lại, mà vẫn đứng tại chỗ.

Tưởng Miện vương tỏ vẻ ngạc nhiên, mặc dù tu vi người trẻ tuổi kia không cao, chỉ có Thánh cảnh viên mãn, nhưng một thân man lực lại vô cùng kinh khủng, có thể nói là lực lượng mạnh hơn bất kỳ một vị Đại Thánh nào, khó trách có thể giết chết bốn vị phó đoàn trưởng.

Hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống kỳ quái như thế.

"Lực lượng mạnh hơn thì có ích lợi gì, đối đầu với bản tọa ngươi vẫn không có nửa điểm cơ hội."

'Tưởng Miện vương hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước, lần nữa xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ.

Lực lượng Bán đế là mạnh mẽ cỡ nào, cho dù Tịch Thiên Dạ lực lớn vô cùng, nhưng so với Bán Đế vẫn còn có chênh lệch rất lớn.

Mà điểm mạnh nhất của Bán Đế không phải là bọn hắn có tu vi vô cùng thâm hậu, mà chính là Đế đạo pháp tắc.

Đế đạo pháp tắc vừa ra, Thánh đạo pháp tắc gần như bị áp chế toàn diện, tất cả thiên địa nguyên khí đều không thể điều động, hoàn toàn không khác gì so với một võ giả bình thường. Cho nên Thánh Giả đối mặt Đế giả giống như cá mặc cạn, căn bản không có cơ hội phản kháng.

Mà Bán Đế lại có thể điều khiển Đế đạo pháp tắc, có thể điều khiển thiên địa nguyên khí trong phương viên mấy ngàn dặm, có thiên địa oai gia trì ở trên người, so sánh hai bên khác nào thần long cùng sâu kiến.

Rầm rầm rầm!

Lực lượng kinh người nổ tung trên bầu trời, biển mây cũng bị đánh tan, Đế đạo pháp tắc lúc ẩn lúc hiện, toàn bộ Thánh nhân trong Vân Hoang Liệp Giả Thành bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, đối mặt với loại lực lượng như thiên uy, bọn hắn mới biết được bản thân mình nhỏ bé cỡ nào.

Mà Tưởng Miện vương chỉ là Bán Đế mà thôi, chỉ có thể thì triển Đế đạo pháp tắc không trọn vẹn.

Thật không dám tưởng tưởng nếu là Đế giả chân chính đã tìm hiểu Đế đạo pháp tắc hoàn chỉnh sẽ kinh khủng đến cỡ nào.

Trương Huân Y cắn thật chặt môi đỏ, vô thức siết chặt nắm đấm, trong mắt tràn đầy vô lực.

Rỡ ràng là Tưởng Miện vương không hề e ngại Kiếm Đế cung, bây giờ nàng cũng không nghĩ ra được biện pháp nào.

Ánh mắt Tiếu Trường Vũ như một con rắn độc âm lãnh, nhìn thấy thiếu niên kia bị Tưởng Miện vương hoàn toàn nghiền ép như thế, cười lạnh nói:

"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi thực sự không biết điều, tất cả đều là vì ngươi muốn chết, đừng trách ta."

Tưởng Miện vương rất mạnh, Tịch Thiên Dạ không cách nào chống cự, dù sao tu vi của hẳn chỉ là Thánh cảnh viên mãn mà thôi. Thậm chí thân thể này cũng không phải của hắn, linh hồn hắn thì rơi vào trạng thái nửa ngủ say nên có thể điều động lực lượng tương đối có hạn.

Đế đạo pháp tắc cuồn cuồn vây khốn Tịch Thiên Dạ trên một đỉnh núi, nhưng Minh Hoàng thi thân là vô cùng kiên cố, dù cho Tưởng Miện vương muốn phá hư trong thời gian ngắn cũng là chuyện không có khả năng, Minh Hoàng luyện thi không thể phá vỡ không phải chỉ là nói xuông, bởi vì lực phòng ngự chính là điểm mạnh nhất của Minh Hoàng luyện thi.

Tưởng Miện vương liên tục công kích thân thể Tịch Thiên Dạ, nhưng hắn phát hiện mình căn bản không thể đánh giết người tuổi trẻ trước mắt, thậm chí là không cách nào khiến hắn bị trọng thương.

Không chỉ thế, người trẻ tuổi kia chẳng những có lực phòng ngự kinh người, mà sức khôi phục cũng rất đáng sợ, mỗi lần bị kích thương đều có thể nhanh chóng khôi phục như ban đầu.

"Làm sao có thể!"

Tưởng Miện vương có chút hoảng sợ, thế gian này lại có Thánh thể quỷ dị như vậy sao?

Hắn có loại cảm giác, người tuổi trẻ trước mắt là bất tử bất diệt chỉ thể.

Nhưng mà mấy loại pháp môn tu luyện Thánh thể cường đại nhất trên đại lục Nam Man cũng không có biến thái như thế đi.

"Hừ, mặc cho ngươi bất tử bất diệt thì như thế nào thì ta cũng phải mài chết ngươi."

Ánh mắt Tưởng Miện vương trở nên lạnh lẽo, hắn vẫy tay một cái, Hàn Kiêu 'Thánh kiếm từ trong cơ thể hắn bản ra, lặng yên rơi xuống bàn tay.

Đại Thánh khí sắc bén vô cùng, được xưng là đứng đầu trong Thánh khí, không gì không phá.

Hắn cũng không tin bằng tu vi của mình cộng thêm Hàn Kiêu Thánh kiếm mà vẫn không làm gì được người tuổi trẻ trước mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.