Chương trước
Chương sau
Chiến hạm cỡ lớn rất nhanh đã biến mất trong màn đêm, chỉ còn lại một mình Tịch Thiên Dạ lẻ loi cô độc đứng trong Thứ Nguyên Không Gian.

Tịch Thiên Dạ khoanh tay, tựa như một đoàn u linh phiêu đãng lẳng lặng chờ đợi Viêm Quy tộc tới.

Kỳ thật, khi ở Thiên Bảo các, nếu hắn để lộ ra thân phận thì Thiên Bảo các sẽ giúp hắn ứng đối với nguy cơ trước mắt nhưng hắn không có làm vậy.

Cả đời hắn xông xáo sớm đã tạo thành thói quen không dựa vào bất cứ thế lực nào, đồng thời cũng không tín nhiệm bất kỳ ai. Hắn không thể đặt an nguy của mình lên tay của người khác được.

Đương nhiên, cũng không phải người của Thiên Bảo cung không đáng tín nhiệm, chỉ là bây giờ tình huống của hắn có chút đặc thù, không tiện để lộ ra thân phận.

Dù sao địch nhân của hắn đã không phải là Viêm Quy tộc hay Huyết Linh Tước Tộc, từ sau khi việc ở Thiên Lan kết thúc thì những kẻ có ý đồ với hắn thì Thiên Bảo cung căn bản không thể nào ngăn cản được.

Tỷ như ma tộc, yêu tộc hay một số thế lực ẩn tàng mà hắn không biết cũng sẽ sinh ra hứng thú với hắn. Nếu như tin tức hắn còn sống mà được truyền ra thì nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn trên đại lục.

Cho nên trước khi có được năng lực tự vệ thì hắn sẽ không dễ dàng trở về, ít nhất cũng phải đợi đến khi thân thể được làm lại.

Khi Tịch Thiên Dạ đang trầm tư thì một chiếc chiến hạm cực lớn đang phi nhanh về phía hắn, nháy mắt đã vượt qua một khoảng cách dài đằng đẵng đã đến trước mặt.

Tịch Thiên Dạ thấy vậy khóe môi khẽ nhếch lên, một tia khí tức đặc thù tản ra từ trên người hắn.

Bây giờ chỉ còn lại linh hồn, hắn cũng không muốn làm vậy nhưng bây giờ đã không còn cách nào khác, hắn phải bỏ ra một chút đại giới giải quyết hết những phiền toài trước mắt đi. Nội tâm khẽ động một chút, một gợn sóng đặc thù khuếch tán ra từ trong người hắn.

Khoảng khắc những gợn sóng kia xuất hiện đã dẫn động toàn bộ thiên địa, khiến cho thứ nguyên không gian biến hóa kinh người.

"A, đó là cái gì?"

Đám người Viêm Quy tộc đang điên cuồng truy kích Vân Phượng cổ quốc bống nhiên phát hiện trong thế giới hư vô này xuất hiện ở đâu một đoàn hỏa diễm uám.

Đoàn hỏa diễm kia không có nổi bật chút nào nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được sự tồn tại của nó.

"Đó là đoàn linh hồn quỷ dị kia." Tước Vân Đồng hoảng sợ nói.

Khứu giác cùng thị giác của Huyết Linh Tước tộc tương đối nhạy cảm, nên nàng là người đầu tiên phát hiện ra thân phận của đoàn hỏa diễm u ám kia.

Ánh mắt Tước Vân Đồng tràn đầy kinh hãi cùng với vẻ mặt không thể tin được. Không có vòng bảo hộ năng lượng thì con người làm sao có thể đứng ở trong không gian hư vô này được? Cho dù là Đế giả cũng không dám tùy tiện làm vậy.

Rất nhanh những người khác của Viêm Quy tộc cũng đã phát hiện ra lai lịch của đoàn hỏa diễm kia, cả đám đều mang theo biểu cảm ngưng trọng, một màn trước mắt này làm bọn họ quá bất ngờ.

Lại có người lớn mật như vậy a. Hắn không sợ chết sao?

"Chắc là người kia chỉ còn lại linh hồn nên không cần để ý tới lực lượng hỗn loạn của thứ nguyên không gian?"

Có người suy đoán.

Dù sao, nếu không có thuyền hạm đi ngang qua trợ giúp thì chẳng mấy chốc người kia sẽ bị lực lượng hỗn loạn của không gian xé nát.

"Dù cho có là linh hồn thể cũng không thể tồn tại lâu dài trong Thứ Nguyên Không Gian được."

Viêm Quy tộc trưởng lạnh lùng thốt, bác bỏ suy đoán rằng linh hồn thể có thể trường kỳ sống sót trong không gian hư vô.

Những người khác nghe vậy hai mặt nhìn nhau.

Thật sự là có người không sợ chết a!

Hay là người kia muốn dùng sức mạnh một người để ngăn bọn hắn lại?

"Trực tiếp phóng tới đâm chết hắn."

Tước Vân Đồng hung hăng nói, trong lòng rất là ấm ức, nếu không phải có đoàn linh hồn thần bí kia thì nàng cũng không bị thất bại nhiều như vậy, hiện tại kém một chút đã để cho bọn người Vân Phượng cổ quốc chạy đến Thiên Cơ Thánh Thành.

"Đụng chết hắn cho ta, nếu đâm không chết thì ta sẽ ra tay giết hẳn."

Viêm Quy tộc trưởng khẽ gật đầu, đồng ý với ý kiến của Tước Vân Đồng.

So với Tước Vân Đồng thì Viêm Quy tộc trưởng còn hận linh hồn thể kia hơn, nếu như không có đoàn linh hồn thể kia thì Cự Quy Thánh Thành sẽ không bị tổn thất khổng lồ như thế, lão hận đến mức không thể thiêu đốt linh hồn của kẻ này ngàn năm, khiến hắn sống không bằng chết.

Sưul

Chiến hạm cỡ lớn không có mảy may muốn giảm tốc, ngược lại còn nhanh hơn ba phần, lộ ra phần đuôi to lớn.

Tịch Thiên Dạ nhìn qua chiếm hạm trực tiếp vọt đến kia băng lãnh cười một tiếng.

Hắn không nhanh không chậm duỗi ngón tay ra, hư không trước mặt bỗng nổi lên những gợn sóng, không ngừng khuếch tán ta bốn phương tám hướng, bao phủ một phạm vi rộng lớn.

Rất nhanh, phạm vi ngàn dặm hư không chấn động nhè nhẹ, mà theo thời gian trôi qua, chấn động càng lúc càng lớn hơn.

Chiến hạm của Viêm Quy tộc xông vào vòng gợn sóng không gian kia, vốn đang đi với tốc độ kinh người lại bị làm chậm đi, như đang đụng vào một vũng lầy, mà càng đi vào sâu bên trong tốc độ càng chậm, cuối cùng đến mức gần như dừng lại.

"Chuyện gì đang xảy ra?"

Viêm Quy tộc trưởng biến sắc mặt.

"Lực lượng không gian, đó là lực lượng pháp tắc không gian."

Sắc mặt Quy Điền Ba tái nhợt, phảng phất như ý thức được cái gì, ánh mắt đày vẻ hoảng sợ.

"Làm sao có thể! Pháp tắc không gian bao phủ ngàn dặm, dù cho là Đế giả cũng không làm được như vậy."

Một nguyên lão của Viêm Quy tộc gầm thét lên.

Pháp tắc không gian trên đại lục vốn hiếm thấy vô cùng, người có thể tu được lác đác không có mấy, mà ở trong Thứ Nguyên Không Gian này thì điều động lực lượng pháp tắc không gian cũng vô cùng khó khăn, cho dù có là Đế giả đích thân tới cũng không thể nào làm lực lượng không gian bao phủ trong phạm vi ngàn dặm được.

"Chắc chắn không phải là lực lượng pháp tắc không gian, ở trong Thứ Nguyên Không Gian này, dù là Đế giả cũng không thể điều động được lực lượng pháp tắc, thậm chí tu sĩ cao hơn cũng chưa chắc có thể làm được, chỉ là một đoàn linh hồn thể thì sao hơn được?"

Một số đại sư cơ giới nghiên cứu về không gian của Viêm Quy tộc không ngừng lắc đầu, căn bản không tin có người điều động lực lượng pháp tắc với phạm vi hơn ngàn dặm trong Thứ Nguyên Không Gian.

Trong Thứ Nguyên Không Gian này không có tồn tại bất kỳ pháp tắc bình thường nào, chỉ có một số pháp tắc cực kỳ đặc thù mới có thể thấy được ở đây, nhưng bởi vì số lượng rất ít nên những pháp tắc đó lại cực kỳ vững chắc, tu sĩ bình thường mà muốn điều động nó là không thể nào.

Tỷ như pháp tắc không gian, nó là pháp tắc cường đại nhất trong Thứ Nguyên Không Gian này, bình thường gần như không thể điều động nó trong Thứ Nguyên Không Gian nhưng một khi dẫn động được thành công tất sẽ tạo nên ảnh hưởng long trời lở đất.

"Đấy thật là không gian pháp tắc."

Thanh âm Tước Vân Đồng khô khốc, nàng đã từng nhìn thấy cảnh tượng Thiên Lan thế giới sụp đổ có thể thấy được thời khắc cuối cùng khi không gian sụp đổ nên tương đối mãn cảm với lực lượng không gian.

Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người ngưng trọng hơn, sắc mặt tái nhợt vô cùng.

Có thể điều động lực lượng không gian trong Thứ Nguyên Không Gian này ý vị thế nào tất cả mọi người đều rõ ràng.

"Chỉ là một đoàn linh hồn thể mà thôi, hắn sao có thể làm được.

Thần cũng chỉ đến mức như thế a."

Viêm Quy tộc trưởng không biết thần mạnh cỡ nào nhưng linh hồn thần bí trước mắt tạo cho hắn cảm giác không khác thần bao nhiêu.

Ánh mắt Tước Vân Đồng hoảng hốt, thế gian này thật sự có tồn tại không gì không làm được?

Đáp án khẳng định là có, bởi vì nàng đã từng thấy qua một người như vậy. Người kia không có tu vi cao nhưng lại có thể thông thiên triệt địa, không gì không làm được.

Linh hồn thần bí trước mắt cũng tạo cho nàng cảm giác tương tự, phảng phất như hắn chính là người kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.