Chương trước
Chương sau
Trong đám người Vân Tiểu Thanh, Đồ lão cùng mấy tu sĩ Vân Phượng cổ quốc, có nhiều người đã đến Thiên Cơ Thánh Thành rồi nhưng chưa từng được chứng kiến toàn bộ Thiên Cơ Thánh Thành như này, bởi vì họ rất khó có khả năng làm được điều đó.

Thiên Cơ Thánh Thành lớn cỡ nào?

Nếu như lấy quy mô của Cự Quy Thánh Thành để tưởng tượng độ rộng lớn của Thiên Cơ Thánh Thành thì điều đó thực sự quá vô tri.

Giữa hai bên không có bất kỳ điểm nào có thể so sánh với nhau được.

Nếu nói Thiên Cơ Thánh Thành là một tòa thành trì thì chẳng bằng nói nó là một khối đại lục.

Trong Thiên Cơ Thánh Thành có hải dương, có rừng cây, có sa mạc, có bảy khối lục địa, do tất cả những thế lực đứng đầu của Nam Man đại lục chiếm đóng.

Bất kỳ một thế lực nào đang chiếm đóng trên Thiên Cơ Thánh Thành đều là bá chủ trên Nam Man đại lục.

Vân Phượng cổ quốc cũng có địa bàn của mình ở đây nhưng nó cũng chỉ ở cấp độ nhị lưu mà thôi.

"Thật là đồ sộ."

"Rung động lòng người!"

"Ta muốn ghi chép hình ảnh này lại, nói không chừng lại có thể bán được với giá trên trời."

Nhìn thấy hết một khối đại lục rộng lớn như vậy thì hùng vĩ cỡ nào, mà cũng chỉ có khi ở trong thông đạo thứ nguyên không gian mới thấy được cảnh này chứ không có địa phương nào khác thấy được cả.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ cũng nhìn về phía Thiên Cơ Thánh Thành, trước đến nay hắn chỉ nghe thấy tên chứ chưa từng được chứng kiến nó.

Hắn liếc mắt là có thể nhìn ra địa lý của Thiên Cơ Thánh Thành có chút đặc thù, nó giống như một khối đại lục trôi nổi trong thời không của Nam Man đại lục vậy.

Bởi vì toàn bộ Thiên Cơ Thánh Thành được bao phủ bằng một màng không gian mỏng trong suốt, biến nó thành một thế giới cỡ nhỏ cho nên mới được gọi là thành. Nhưng diện tích của nó sợ rằng gấp mười lần Lan Lăng quốc.

"Không hổ là một trong ngũ đại thánh thành của đại lục, quả nhiên danh bất hư truyền."

Vân Thành Dực vô cùng cảm khái nói.

Quốc đô của Vân Phượng cổ quốc bọn hắn cũng rất hùng vĩ, còn hùng vĩ hơn Cự Quy Thánh Thành rất nhiều.

Nhưng nhìn Thiên Cơ Thánh Thành, căn bản không có tư cách so sánh. "Một trong ngũ đại thánh thành của đại lục?”

Tịch Thiên Dạ có chút kinh ngạc nhìn về phía Vân Thành Dực. Theo hắn biết, Thiên Cơ Thánh Thành chính là tòa thánh thành mạnh nhất, có một không hai, sao lại biến thành một trong ngũ đại thánh thành?

"Thạch tiền bối có chỗ không biết, sau khi việc ở Thiên Lan di tích kết thúc, đại lục đã phát sinh biến đổi rất lớn, có bốn tòa Thánh Thánh khác xuất thế, chúng nó có thể so được với Thiên Cơ Thánh Thành."

Vân Thành Dực vội vàng giải thích. Hắn biết rằng Thạch tiền bối đã lâu không có xuất thế cho nên sự tình sau khi Thiên Lan di tích kết thúc thì hoàn toàn không biết gì cả, cho nên cũng không kỳ quái.

Mấy người khác của Vân Phượng cổ quốc đều nhìn sang Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt cổ quái, thời kỳ Thiên Cơ Thánh Thành độc tôn đã từ thuở nào rồi, vậy mà đến bây giờvẫn có người không biết đến cả ngũ đại thánh thành.

"Trên đại lục có một câu mà ai cũng biết đó là trung Thiên Cơ, nam Thiên Bảo, bắc Mộ Thương, đông Yêu Hoàng, tây Phù u, đó chính là ngũ đại Thánh Thành của đại lục."

"BI Ngươi nói rõ chỉ tiết ta nghe." Tịch Thiên Dạ hiếu kỳ hỏi.

Nguyên lai sau khi việc ở Thiên Lan kết thúc, Thiên Cơ Thánh Thành đã đánh mất đi vị thế độc tôn của mình.

'Thâm Uyên ma tộc chiến cứ Tây Vực, kiến tạo ra Phù U Thánh Thành, quần ma loạn vũ, xưng là Tây Vực.

Đông Hải yêu tộc lên bờ kiến tạo ra Yêu Hoàng Thánh Thành, quần yêu xuất hải, xưng hùng Đông Vực.

Nam Vực thì có Thiên Bảo Thánh Thành.

Nói đến Thiên Bảo Thánh Thành thì không thể không nhắc đến Thiên Lan thế giới năm đó.

Một năm sau khi Thiên Lan hủy diệt, tất cả chủng tộc trong Thiên Lan đều xuất hiện trong Nam Man đại lục, sau đó những chủng tộc đó hội tụ vào một chỗ, kiến tạo ra Thiên Bảo Thánh Thành.

Mặc dù Thiên Bảo Thánh Thành mới được sáng tạo không lâu nhưng lại vô cùng thần bí, có lực lượng mà thế nhân không thể nào ngờ được, không kém 'Thiên Cơ Thánh Thành mảy may, có thể sáng ngang với thánh thành mà ma tộc cùng yêu tộc kiến tạo.


"Thiên Bảo Thánh Thành đại biểu cho tất cả phe phái của Thiên Lan, có ảnh hưởng rất lớn trên đại lục, có địa vị ngang với các thế lực cũ trên đại lục."

Sắc mặt Vân Thành Dực hổ thẹn nói. Bởi vì Huyết Tỉnh Tước Tộc hủy hoạt Vân Phượng cổ quốc trong chốc lát chính là thành viên của Thiên Bảo Thánh Thành.

Mà Viêm Quy tộc đuổi giết bọn hắn cũng là thành viên của Thiên Bảo Thánh Thành, trong lòng hắn thì phe của Thiên Bảo Thánh Thành không phải cái gì tốt lành.

"A, nếu Thiên Bảo Thánh Thành đại biểu cho tất cả phe phái của Thiên Lan vậy thì sao không đặt tên là Thiên Lan Thánh Thành?”

Tịch Thiên Dạ có chút ngạc nhiên hỏi.

"Ta cũng không phải rất rõ, chỉ là nghe đồn bởi vì có một người đã từng cứu vớt toàn bộ Thiên Lan thế giới nên tất cả mọi thế lực của Thiên Lan xưng người đó là đấng cứu thế."

Vân Thành Dực nói.

"Nghe nói người kia chính là người sáng lập ra Thiên Bảo cung, nên để kỷ niệm đấng cứu thế của Thiên Lan nên đã đặt tên cho tòa thánh thành là Thiên

Bảo.

Truyền thuyết liên quan đến Thiên Bảo Thánh Thành cùng với đấng cứu thế của Thiên Lan kia vẫn được lưu truyền trên đại lục.

Tâm tình Vân Tiểu Thanh phức tạp, ánh mắt có chút hoảng hốt, lại nghe được danh tự của người kia lần nữa khiến nàng như quay trở lại quá khứ, trở về khoảng thời gian đó.

Khi đó nàng chỉ là một tiểu nha đầu mà người kia lại là cự kiêu vang danh thiên hạ.

"Bất quá cũng có một tin đồn rằng sở dĩ Thiên Bảo Thánh Thành có tên Thiên Bảo là bởi vì có quan hệ với Thiên Bảo cung. Nghe nói trong Thiên Bảo Thánh Thành thì Thiên Bảo cung mới là lực lượng hạch tâm mà không hoàn toàn để kỷ niệm đấng cứu thế."

Vân Tử Vận xen vào nói. "Thiên Bảo cung rất mạnh sao?" Tịch Thiên Dạ cười nói.

"Đương nhiên rất mạnh, ngươi có biết Thần Long Thiên Nữ?

Nàng chính là cường giả của Thiên Bảo cung.

Thần Long Thiên Nữ Long Thiên Nhi, không đến ba trăm tuổi đã đột phá lên Đế giả, từng dùng lực lượng một người đánh bại năm vị Yêu Đế của Đông Hải, một người một kiếm tạo nên sóng gió to lớn cho Yêu Hoàng Thánh Thành.

Nghe nói cuối cùng phải nhờ đến Yêu Hoàng tự thân xuất thủ mới có thể đánh lui được nàng. Nhưng đó chỉ là sự tình của vài thập niên trước đây, hiện tại Thần Long Thiên Nữ còn mạnh hơn nhiều."

Vân Tử Vận hưng phấn nói, ánh mắt đầy vẻ sùng bái.

Thiên hạ anh kiệt có hàng ngàn người nhưng Thần Long Thiên Nữ chính là người mà nàng sùng bái nhất, không chỉ vì có lực lượng cường đại mà còn vì nàng ghét ác như cừu, tâm địa thiện lương.

Năm đó nàng một mình giết vào Yêu Hoàng Thánh Thành là bởi vì một vị con trai của Yên Đế làm hoắc lọan thương sinh, tàn sát ức vạn bách tính khiến sinh linh đồ thán nên nàng mới giận dữ xông vào Yêu Thành chém giết con trai của tên Yêu Đế đó.

Không chỉ có Vân Tử Vận mà những người khác khi nghe thấy tên Thần Long Thiên Nữ cũng sáng mắt lên.

Trên Thiếu Đế bảng thì danh tự Thần Long Thiên Nữ quang mang vô hạn, người có thể so với nàng lác đác không có mấy.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy mỉm cười, thiên phú của Long Thiên Nhi rất mạnh, nàng có thành tự hiện giờ thì hắn cũng không kỳ quái.

Nếu không phải vấn bị quy tắc thế giới của Thiên Lan di ích áp chế quá nhiều năm thì sợ rằng thành tựu bây giờ của nàng còn lớn hơn.

Bốn hộ vệ bên trong Thiên Lan di tích của hắn đừng nói là trên Nam Man đại lục, dù cho đặt trong toàn bộ Thái Hoang thế giới này cũng là hạng người thiên tư bất phàm.

Ba người còn lại không phải thiên tư không đủ mà hẳn là đang ẩn giấu tu vi của mình. Hoặc là họ quá ít nổi danh, thâm cư không ra ngoài một lòng tu luyện, không muốn ngoại nhân biết.

Chứ nếu nói thiên phú thì Thải Thận Nhi còn mạnh hơn Long Thiên Nhi một bậc kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.