Căn cứ theo tính toán của bọn hắn, sau khi hai tiểu gia hỏa của Vân Phượng cổ quốc rời khỏi Xích Nhật sâm lâm thì xác suất sẽ đến Cự Quy thánh thành chí ít cũng đến bốn mươi phần trăm.
Cho nên từ mười ngày trước, bọn hắn liền đến canh giữ ở Cự Quy thánh thành, thậm chí dùng đến quan hệ để Viêm Quy tộc hỗ trợ.
Nhưng đã ròng rã mười ngày trôi qua mà bọn hắn vẫn không thu hoạch được gì, cái bóng của tiểu công chúa Vân Phượng cổ quốc cũng không thấy đâu.
Sự kiên nhiên của bọn hắn đang giảm xuống không ngừng, thậm chí hoài nghi người của Vân Phượng cổ quốc không đi đường này mà là lựa chọn một con đường khác.
"Sâm lão đại, người của Vân Phượng cổ quốc sợ là sẽ không tới Cự Quy thánh thành đâu, không bằng chúng ta đi điều tra ở nơi khác xem sao."
Một thanh niên nhỏ gầy xấu xí của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc lên tiếng, bọn hắn cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian ở Cự Quy thánh thành nữa, không bằng đi kiếm vận may ở nơi khác.
"Đúng vậy a Sâm lão đại, nếu người của Vân Phượng cổ quốc đến Cự Quy thánh thành thì khẳng định không thoát khỏi sự giám sát ở đây, căn bản không cần chúng ta một mực trông coi ở cửa thành.
Một người khác cũng lên tiếng.
Mấy người bọn hán cũng không nguyện ý lưu lạ Cự Quy thánh thành, ôm cây đợi thỏ mãi như vậy.
"Đợi thêm hai ngày nữa." Tước Ất Sâm lạnh lùng nói, trong mắt có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3619481/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.