Hồn quang hòa thành một thân ảnh nhàn nhạt, bước đi từng bước trên không.
Đó là một thiếu niên áo trắng tướng mạo thanh tú, tuổi tác không lớn, giống thiếu niến ngồi xếp bằng bọn họ thấy lúc nấy như đúc.
Nhưng lúc này thiếu niên áo trắng đấy chỉ là một đạo linh hồn thể hư ảo, như khói như sương, phảng phất có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
"Tiền bối, chúng ta không cố ý mạo phạm, chỉ là đi ngang qua đây mà thôi, chúng ta xin chuộc tội!"
Sắc mặt của Ma Tát tướng quân trắng bệnh, miễn cưỡng hành lễ, dưới uy áp kinh người kia dù chỉ là xê dịch một chút cũng đều khó nữa là.
"Đây là nơi nào? Các ngươi là ai?"
Tịch Thiên Dạ tiếp tục hỏi.
Đám người của Vân Phượng cổ quốc sững người, hẳn là người trước mắt này đang không biết mình đang ở đâu sao? Bất quá không dám thất lễ, Ma Tát tướng
quân rất nhanh trả lời lại.
"Đây chính là đại sâm lâm Xích Nhật của đại lục Trung Vực, chúng ta chính là tu sĩ của Vân Phượng cổ quốc."
"Đại sâm lâm Xích Nhật, Vân Phượng cổ quốc..." Tịch Thiên Dạ thì thầm.
Quả nhiên hắn vẫn đang trong thế giới Thái Hoang, không có rơi vào kế hở hư không hay là một không gian khác.
"Tu sĩ của Vân Phượng cổ quốc?" Tịch Thiên Dạ nhìn thiếu niên và thiếu nữ trước mắt, có chút hiếu kỳ hỏi. "Vân Phong Dật và Vân Tương Quân có quan hệ gì với các ngươi?"
Hai tiểu gia hỏa trước mắt chẳng những là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3615566/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.