Chương trước
Chương sau
Người mạnh nhất trong đoàn người Vân Phượng cổ quốc cũng chỉ là một thống lĩnh Thánh Nhân viên mã mà thôi, chênh lệch rất lớn so với thủ lĩnh Thánh Hầu của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc.

trong Thiên Lan di tích thì Thánh Hầu cũng chỉ ngang người bình thường thôi, nhưng ở trên đại lục Nam Man lại tương đối cường thế, có thể so với bốn mươi tám Thánh Nhân ở đây, Đại Thánh không ra thì cơ hồ không ai có thể áp chế bọn hắn.

Bảy hộ vệ của Vân Phượng cổ quốc ngoại trừ Ma Tát tướng quân đang bị trấn áp trên mặt đất thì đều đã bị giết chết, máu chảy lênh láng.

Hai huynh muội Vân Thành Dực bất lực, bọn họ đã mất đi rất nhiều thân nhân mới có thể trốn khỏi Quốc Đô đến đây, cuối cùng vẫn là không cách nào thoát khỏi lòng ban tay của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc.

"Khặc khặc, hai tiểu gia hỏa, các ngươi vẫn quá non."

Thủ lĩnh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc cười khằng khặc quái dị, dùng một bàn tay lớn liền nắm cả hai huynh muội Vân Thành Dực và Vân Tử Vận lên.

"Ta liều mạng với các ngươi!"

Ma Tát tướng quân giấy dụa, bò dậy từ dưới đất, liều lĩnh nhào về phía người của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc.

"Sâu kiến mà thôi!"

Trong mắt thủ lĩnh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc tràn đầy khinh thường, một cước liền đạp Ma Tát tướng quân thành đống thịt nát. Ma Tát tướng quân vốn đã là thương thế nghiêm tọng, bây giờ trước mặt Thánh Hầu Huyết Tinh Quỷ Tước tộc thì càng không có chút khả năng phản kháng nào.

"Đồ độc ác, các ngươi đều là người xấu, lão thiên gia sẽ không tha cho các ngươi đâu."

Vân Tử Vận mới chỉ là một tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi, thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ, không ngừng khóc lóc.

Vân Thành Dật cắn thật chặt răng lại, trong mắt tràn đầy hận thù.

Vân Phượng cổ quốc bọn họ chưa từng trêu đến Huyết Tinh Quỷ Tước tộc thế mà suýt chút nữa đã bị Huyết Tinh Quỷ Tước tộc diệt môn, từ bé đến giờ hắn mới lần đầu hiểu rõ cái gọi là giang hồ hiểm ác.

"Lão thiên gia sao? Ha ha..... lão thiên gia ở đâu, gọi hắn ra a! Hai đứa ngu, lúc trước Ma Thần xuất thế đều không giết được ta, lão thiên gia tính là thứ gì....ha

ha.....

Thủ lĩnh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc cười lớn, trong mắt tràn đầy trào phúng và khinh thường.

Ầm ầm! Một tiếng nổ lớn bỗng vang lên.

Phương viên vạn dặm trên bầu trời bỗng nhiên dày đặc mây đen, cứ đột nhiên xuất hiện như thế, không có bất cứ dấu hiệu gì.

Toàn bộ người của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc đều sững sờ, ngạc nhiên nhìn lên bầu trời, không thể nào.....Chẳng lẽ trên đời này thực sự có cái gọi là trời phạt sao?

Bầu trời hóa thành bức màn đen thảm trong nhá mắt, tình huống quỷ dị hiếm thấy vô cùng, khẳng định không phải bình thường, trong lòng của đám người Huyết Tinh Quỷ Tước tộc vừa dâng lên cảm giác không ổn thì bỗng một trận gió lạnh gào thét đi qua, xuyên rừng xé lá, nhìn như nhẹ nhàng tự nhiên mà khi rơi lên người của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc lại tựa như lưỡi dao sắc bén nhất thế gian này, chém đứt bọn hắn trong nháy mắt, một cơn gió đi qua liền để lại vô số tàn thi dưới đất.

Mà không chỉ có thánh thể bị chém, sinh cơ trong cơ thể cũng bị đoạn tuyệt trong nhá mắt, thậm chí hồn hỏa cũng bị dập tắt trong tức khắc.

Hơn mười vị Thánh Nhân của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc đều chết một các khó hiểu, cảnh tượng này thật là kinh khủng và quỷ dị.

“Người nào?”

Thân thể của thủ lĩnh Huyết Tinh Quỷ Tước tộc căng cứng lại, vội vàng nhìn lên bầu trời, đôi tay đang nắm lấy hai huynh muội Vân Thành Dật cũng hơi run rẩy.

Hắn tự nhiên không tin cái gì gọi là trời phạt, Huyết Tinh Quỷ Tước tộc giết chóc dã man trên đại lục như vậy còn không có lọt vào trời phạt, hắn chỉ giết mấy người sao lại gặp phải trời phạt được? Làm sao có thể!? Khẳng định là có người tác oai tác quái trong bóng tối, vô thanh vô tức liền giết hơn mười vị Thánh Nhân trong nháy mắt thì tất nhiên không thể coi thường.

"Cổ Ma Thần không thể lấy đi mạng ngươi, vậy để đích thân ta giết ngươi đi."

Một giọng nói nhàn nhạt vang lên từ trên chín tầng trời, tựa như âm thanh của thiên địa, vang vọng trong rừng cây, mãi không tiêu tan.

“Tiền bối!" “Thạch Đầu tiền bối!" Vân Tử Vận kinh hô thành tiếng.

Hai huynh muội bọn họ tự nhiên có thể nghe ra chủ nhân của âm thanh kia chính là Thạch Đầu tiền bối thần bí trong sơn cốc.

"Giả thần giả quỷ!"

Thủ lĩnh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc hừ lạnh một cái, giậm chân phóng thẳng lên trời, muốn bắt lại người đang núp trong bóng tối kia. Nhưng mà hắn không tìm được bất cứ ai, đừng nói là người.....dù là cái bóng cũng không thấy một cái.

Mây đen cuồn cuộn, từng cơn hàn phong đánh tới, hóa gió thành mưa, từng gọt mưa tí ta tích tách không ngừng rơi xuống.

Những giọt mưa kia hội tụ vào một chỗ, hóa thành từng chuôi vũ đao óng ánh long lanh, không ngừng chém về phía thủ lĩnh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc.


“Thánh Nhân ý niệm lực!"

Vẻ mặt của thủ lĩnh Huyết Tinh Quỷ Tước tộc lạnh lẽo vô cùng, thủ đoạn như thế hẳn là thuộc về Thánh Nhân ý niệm lực, mà tu vi của tên kia tương đối cao.

Thánh Nhân ý niệm lực tương đối hiếm thấy, bởi vì tu luyện ý niệm lực quá mức khó khăn, nếu không phải người có thiên phú ưu dị về linh hồn thì căn bản không có khả năng học thành tài.

Đương nhiên, mặc dù tu luyện ý niệm lực rất khó, nhưng một khi tu thành thì vô cùng đáng sợ.

Trong tất cả các loại hình Thánh Nhân thì Thánh Nhân ý niệm lực thuộc về loại hình quỷ dị khó chơi nhất.

"Mặc dù ta không tìm thấy vị trí của ngươi, nhưng ta không chiến đấu với ngươi thì ngươi có thể làm gì được ta?"

Thủ lĩnh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc hừ lạnh một tiếng, quả quyết lui lại, chuẩn bị mang theo hai tên hậu duệ trọng yếu của Vân Phượng cổ quốc rời đi.

Nếu ngươi không thể tìm được thời điểm mà Thánh Nhân ý niệm lực công kích thì nói rõ tạo nghệ về ý niệm lực của người đó tương đối cao thâm mạt trắc, ngươi chỉ có thể bị động chịu đánh.

Dưới tình huống ấy thì lựa chọn rút lui, chỉ phòng thủ mà không chiến mới là cách đối phó tốt nhất. Thủ lĩnh của Huyết Tỉnh Quỷ Tước tộc tương đối tự tin rằng nếu hắn một lòng chạy trốn thì người kia căn bản không làm gì được hắn. Dù sao hai người thừa kế của Vân Phượng cổ quốc đã bị hắn bắt lại, không cần tiếp tục dây dưa lằng nhằng nữa.

Tước Thần Quang phóng ra huyết khí tanh tưởi, hóa thành vòng bảo hộ bằng huyết khí quanh người hắn, chuẩn bị cậy mạnh xông qua màn mưa kia.

Nhưng hắn không ngờ được những thanh vũ đao mà hắn cho là không có tính uy hiếp kia lại có thể trực tiếp bỏ qua hộ thuẫn huyết khí của hắn, không ngừng chém lên cơ thể của hẳn.

Cái gì!

Trong mắt của Tước Thần Quang tràn đầy ngạc nhiên, hộ thuẫn huyết khí của hắn thế mà không ngăn được dù chỉ một thanh!

Thậm chí là căn bản không có bất cứ tác dụng phòng ngự nào!

Vũ đao kia không biết là cái gì, căn bản không quan tâm phòng ngự của hắn, thậm chí còn xuyên qua cả thánh thể, cứ tự nhiên chém thần hồn và sinh cơ của hắn, cứ thế bỏ qua thánh thể lành lặn như không.

Hàng vạn thanh vũ đao không ngừng chém xuống từ trên trời, thi nhau tràm diệt thánh hồn và sinh cơ của hắn.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, sinh cơ cả hắn liền tổn thất tám thành, thánh hồn hỏa càng là vô cùng ảm đạm, tùy thời có thể tiêu tán.

"Không! Chuyện quỷ gì đây...."

Tước Thần Quang rốt cuộc triệt để hoảng sợ, trong mắt tràn đầy bối rối, bất luận hắn thi triển thủ đoạn gì, dốc hết sở học cả đời ra cũng không cách nào ngăn lại dù chỉ một thanh đao.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh cơ và thánh hồn hỏa của hắn bị chém đi từng chút một, nhìn mình từng bước một đi đến tử môn quan.

Không chỉ Tước Thần Quang, tất cả những kẻ đuổi giết của Huyết Tinh Quỷ. Tước tộc khác cũng bị cơn mưa đao công kích, mà tu vi của bọn hắn còn không mạnh như Tước Thần Quang, rất nhanh liền bị giết sạch, không có bất cứ khó khăn nào.

Cuối cùng, Tước Thần Quang cũng chỉ có thể từ trong không cam lòng, tuyệt vọng và sợ hãi hóa thành một cỗ thi thể lạnh lẽo, rơi xuống đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.