Chương trước
Chương sau
Tịch Thiên Dạ từ trước tới giờ cũng chưa bao giờ gặp qua Thiên Lan thần nữ, lại thêm tu vi có hạn, cho nên cũng không phát hiện Tịch Tiểu Hinh có chỗ nào khác thường.

Thứ hai là Thiên Lan thần nữ khẳng định đã hạ một phong ấn nào đó trên người nàng, làm người khác không cách nào phát hiện chỗ đặc thù của Tịch Tiểu Hinh.

Nhìn tiểu cô nương kia bị triệu hoán lên trên trời, Tịch Thiên Dạ hơi rối rằm, tiến lên ôm lấy Tịch Tiểu Hình, đuôi lông mày nhíu lại thật lâu.

Vào lúc này Tịch Tiểu Hinh giống như lâm vào ngủ say. Có lẽ nàng cũng không biết mình đang đi vào bước ngoặt của vận mệnh.

Tịch Tiểu Hinh chỉ là một nữa thần hồn của Thiên Lan thần nữ biến thành, tình huống đặc thù như thế, nói theo một góc độ khác thì mặc dù Tịch Tiểu Hinh cùng Thiên Lan thần nữ có quan hệ với nhau nhưng cũng là một sinh mệnh hoàn toàn mới.

Nếu như Thiên Lan thần nữ triệu hồi Tịch Tiểu Hinh rồi hợp nhất, sinh mệnh đặc thù của Tịch Tiểu Hinh chắc chắn sẽ bị thôn phệ.

“Hiện tại đã không còn biện pháp nào khác, chỉ khi ta triệu hồi thân thể dung hợp lại mới có thể ngăn cản kiếp nạn này."

Kim quang nhàn nhạt sáng lên ở sau lưng Tịch Thiên Dạ, ngưng tụ ra bộ dáng của Thiên Lan thần nữ, thời khắc này Thiên Lan thần nữ không khác người bình thường bao nhiêu, đứng ở bên cạnh Tịch Thiên Dạ.

"Cho nên ngươi chuẩn bị thôn phệ nàng?"

Tịch Thiên Dạ lườm Thiên Lan thần nữ, nói một cách âm trầm.

Thiên Lan thần nữ không trả lời, chỉ là tầm mắt nhìn qua Tịch Tiểu Hinh, biểu cảm trở nên bối rối.

“Mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, trước tiên phải đánh lui ma tộc, nếu không thì toàn bộ sinh linh bên trong Thiên Lan di tích sẽ chết."

Thiên Lan thăn nữ không để ý đến Tịch Thiên Dạ, thân ảnh của nàng hóa thành một đoàn kim quang chui vào cơ thể của Tịch Tiểu Hinh, lóe lên đã không thấy tăm hơi.

Cùng lúc đó, toàn bộ Thiên Lan thần cung phát ra hào quang sáng choang, vô tận thần quang đột nhiên xuất hiện, điên cuồng tràn vào trong cơ thể của Tịch Tiểu Hinh.

Thần thi năm trên lưng thần điểu phượng hoàng của Thiên Lan thần nữ cũng tản ra hào quang chói mất tụ chung một chỗ, bao phủ cả người Tịch Tiểu Hình

Tịch Tiểu Hinh trôi nổi giữa không trung, chậm rãi bay lên.

Một lưỡng khí tức quét ngang thiên địa, bổng nhiên phát ra từ trên người của Tịch Tiểu Hinh.

Chỉ thấy nàng bỗng nhiên mở mắt ra, một đôi mắt xanh thắm lặng lẽ nhìn tới phía trước.

Tịch Tiểu Hinh chậm rãi đứng lên, trên thân thể mềm mại của nàng tắn mát ra một khí chất cao quý băng lãnh không hợp với lứa tuổi của mình.

"Tịch Thiên Dạ, cám ơn ngươi chiếu cố thân thể của ta, đồng thời ta cũng không ngờ rằng, ngươi có thể trở thành hậu thế thần tử của Thiên Lan thăn tông, đáng tiếc thần tông đã không còn, không thể nào sử dụng toàn lực vun trồng ngươi.

Trận chiến này nếu như ta phát sinh cái gì ngoài ý muốn, hi vọng ngươi có thể phát dương quang đại cho Thiên Lan thần tông."

Tịch Tiểu Hinh, hoặc là Thiên Lan thần nữ nhìn Tịch Thiên Dạ thật lâu.

Là tông chủ của Thiên Lan thần tông, chủ thần hồn của Tịch Tiểu Hinh, tin tức liên quan tới Tịch Thiên Dạ nàng cũng biết được một ít rồi.

Là Thần tử đời cuối của Thiên Lan thần tông, nên việc tân thần Tử xuất hiện khiến nàng hơi bất ngờ.

Nàng vung tay lên, toàn bộ Thiên Lan di tích hơi chấn động một chút, vô cùng vô tận Thăn Tàng chỉ khí từ trên chín tầng trời vương vãi xuống.

Thần Tàng chỉ khí chính là thần linh mượn ý trời mà vận hành lực lượng của trời đất, chỉ có Thiên Lan thần tông Tông chủ mới có thể sử dụng.

Thượng cổ Thiên Lan thần tông mặc dù đã bị hủy nhưng Thần Tàng chỉ khí tích lũy được vẫn còn không ít, lúc này không có tông môn, cũng không có tông quy, Thiên Lan thần nữ đã không cần cố kỵ nào, lấy Thần Tàng chỉ khí mở mang tầm mắt cho Tịch Thiên Dạ.

Thần Tàng chỉ khí từ trên trời lăn xuống giống như thiên hà treo ngược, không thấy phần cuối, phảng phất như một dòng thác từ thiên thác trút xuống.

Tịch Thiên Dạ nhìn Thiên Lan thần nữ thật sâu, không cự tuyệt ý tốt của nàng, đồng thời cũng không ngăn cản việc Tịch Tiểu Hinh dung hợp với Thiên Lan thần nữ.

Di tích Thiên Lan hiện tại chỉ có thể dựa vào Thiên Lan thần nữ chiến đấu, nếu không sẽ giống như lời Thiên Lan thần tông, tổ chim bị phá, trứng cũng không xong.

Huống chỉ, nếu như hắn tung hết lực lượng để ngăn cản Thiên Lan thần nữ, sợ là ma tộc sẽ nhanh chóng đạt được ước nguyện.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ nghiêm túc nhìn vào bóng lưng Thiên Lan thần nữ im lặng không nói gì, dung hợp không có nghĩa là thôn phệ.

Dù cho Thiên Lan thần nữ thật sự thôn phệ Tiểu Hinh, vậy cũng không có quan hệ.

Bằng năng lực của hẳn thì một ngày nào đó vẫn có thể bắt được Thiên Lan thần nữ để tách Tiểu Hinh ra từ bên trong thần hồn của nàng.

Về phần hiện tại, đương nhiên hẳn sẽ không đi gây chuyện.

Sau khi Thiên Lan thần nữ dung hợp với Tịch Tiểu Hinh thì lực lượng trở nên mạnh mẽ chưa từng có, chỉ bước một bước mà bóng người trong cung điện lập tức biến mất.

Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bãng không còn quan tâm đến chiến đấu bên ngoài, việc trọng yếu nhất lúc này chính là đột phá tu vị, những thứ khác nói sau.

Hắn đưa mắt nhìn lên trên bầu trời, vô cùng vô tận Thần Tàng chỉ khí đã hiện ra trước mặt hắn.

Thần Tàng chỉ khí trước mắt sợ là cội nguồn của toàn bộ Thiên Lan thần tông, vô luận hẳn hấp thu bao nhiêu cũng không hạn chế.

Tịch Thiên Dạ đương nhiên sẽ không khách khí, dù sao Thần Tàng chỉ khí chính là năng lượng bản nguyên tỉnh hoa nhất trong thế giới này, hiệu quả so với linh đan diệu dược gì đó thì càng tốt hơn rất nhiều.

Nếu như Thần Tàng chi khí đủ đầy, việc hắn đột phá thành hỗn độn Nguyên Anh sẽ không có vấn đề gì.

Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Tịch Thiên Dạ vận chuyển Thái Thượng Trường Sinh Quyết toàn lực ứng phó hấp thu Thần Tàng chỉ khí, liên tục không ngừng tích tụ vào trong hỗn độn Kim Đan.

Hỗn độn Kim Đan đạt được Thần Tàng chỉ khí quán thâu dần dần phát sinh biến hóa.

Cùng lúc đó, Thiên Lan thần nữ đã bước ra Thần Cung, xuất hiện ở trước mặt thượng cổ ma thần.

"Mộng Bạch Ly, chớ cho rằng ngươi có thân thể là có thể thẳng được ta sao, ma tộc chúng ta làm việc luôn luôn tính toán không bỏ sót.”

Vân Mặc cổ thần nhìn Thiên Lan thăn nữ phảng phất như thần linh chân chính thức tỉnh, trong mắt tràn đầy tiếu ý nói.

Ánh mắt Thiên Lan thần nữ đạm mạc, ngón tay ngọc thon dài khế điểm về phía trước.

Sau một khắc, toàn bộ pháp tắc của Thiên Lan di tích đều gần như sống lại.

Thế giới to lớn tựa như thành một món pháp khí rong tay nàng, tất cả sức mạnh của trời và đất đều để cho nàng sử dụng.

Thậm chí ý niệm và tín ngưỡng của chúng sinh Thiên Lan đều tập trung ở trên người nàng.

Thần nữ Thiên Lan ngay tại thời khắc này, dù là thiên uy, thần uy, hay chúng sinh oai đều hội tụ vào thân thể, rất giống một vị thần linh tái thế.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn.

Vị thần cổ Vân Mặc đãy mạnh mẽ và uy lực kia chỉ trong nháy mắt bị Thần nữ Thiên Lan dùng một ngón tay đánh bay ra ngoài, trên thân thể khổng lồ của hân đầy vết rách và vết thương.

"Thật mạnh!”

Lưng Vân Mặc cổ thần đụng vào trên vách màng thế giới, dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn thần nữ Thiên Lan, giờ đã không còn một chút khinh thị nào trong mất hẳn.

Ở thời kỳ Thượng Cổ thần nữ Thiên Lan đã mạnh hơn hắn, giờ phút này có được thân thể tái sinh và toàn bộ di tích Thiên Lan thế giới pháp tắc gia trì, có được. nguồn gốc sức mạnh thì trở nên mạnh hơn hẳn nhiều.

"Cổ thần Vân Mặc, lần này bản cung muốn giải quyết ngươi thật sạch sẽ, diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn.

Trong đôi mắt thần nữ Thiên Lan tỏa ra hàn khí Thời kỳ Thượng Cổ nàng không thể giết chết cổ thần Vân Mặc, để đến bây giờ đã thành tai họa.

Nếu lần này nàng không thể giết chết hẳn, về sau sợ sẽ xảy ra một một tai họa khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.