Chương trước
Chương sau
Một đoàn kim quang giáng xuống mặt đất Tổ Thành, sau đó tất cả mọi người nhìn thấy một thiếu nữ từ trong bệ cửa sổ bay ra, nhờ kim quang dẫn dắt nên bay như diều gặp gió.

"Tiểu Hinh!

“Tịch Tiểu Hinh!"

Toàn bộ Uyển Thủ lâu trở nên hỗn loạn, ai cũng không ngờ rằng Tịch Tiểu Hinh lại bay ở trong một đoàn kim quang.

Hà Tú Nương rất lo lắng lao ra kêu tên Tịch Tiểu Hinh.

Cố Khinh Yên trực tiếp phóng lên tận trời, chuẩn bị chặn đường đoàn kia kim quang kia, ai cũng biết Tịch Thiên Dạ luôn luôn coi Tịch Tiểu Hinh là muội muội mình cho nên nhất định phải lôi về.

Sau đó đoàn kia kim quang tản ra khí thế thần thánh, sức mạnh không gì sánh kịp.

Bất kỳ ai tiếp cận kim quang đều sẽ bị đẩy ra xa, tu sĩ cường đại cỡ nào cũng không thể làm gì được đoàn kim quang này.

Cố Khinh Yên và Cố Vân vì chặn đường kim quang cho nên bị đẩy ra đến vô cùng chật vật.

"Đó chính là lực lượng của thần linh."

Cố Vân run run nói, tầm mắt bỗng nhiên nhìn về phía cửu thiên, rốt cuộc đã biết được kim quang kia tới từ nơi nào.

Cố Khinh Yên chấn động không thể tưởng tượng nổi mà nói:

” Vì sao Thiên Lan thần nữ muốn mang Tịch Tiểu Hinh đi?”

Tịch Tiểu Hinh chỉ là một tiểu cô nương bình thường, nếu như nàng không phải là muội muội của Tịch Thiên Dạ thì nàng không có bất kỳ điểm nổi trội nào.

Một cô nương bình thường như thế lại được thần linh coi trọng?

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân đang rối não khôn cùng.

"Chúng ta không có cách nào để cứu nàng."

Cố Khinh Yên tỏ ra bất lực.

"Có lẽ không phải chuyện xấu."

Cố Vân lắc đầu, Thiên Lan thần nữ chính là là nhân vật bậc nào, nàng mang Tịch Tiểu Hinh đi chắc chắc có ý nghĩa của nó.

Thiên Lan thần nữ tần ra thần quang vô cùng vô tận.

Vẻ mặt của Thượng Cổ Ma Thần đang rất băng lãnh, con ngươi đỏ tươi về nhìn về phía Tổ thành vô cùng hung lệ, nhưng lại chứa vài phần kiêng dè.

Lực lượng của Thiên Lan Thần nữ lại có thể thẩm thấu một cách quỷ dị vào trong Tổ thành, nơi đây đúng là có một mối quan hệ không rõ ràng với Thiên Lan thần tông năm đó. Rất có thể ma tộc ở thời kỳ thượng cổ bọn hẳn ăn phải thua thiệt lớn như vậy trong tay Thiên Lan thần tông lẽ có liên quan tới Tổ thành.

Lam Mị đứng ở trên Tổ thần bia, ánh mắt băng lam giống như có thể xuyên thấu hư không, nàng nhìn thấy lực lượng của Thiên Lan thần nữ ở bên trong Tổ thành nay, nhưng cũng không lấy đó làm việc khó hiểu.

Chuyện liên quan tới Tổ thành nàng biết nhiều hơn tên Vân Mặc cổ thần rất nhiều.

Chỉ là sau khi nàng nhìn thấy một tiểu cô nương bay ra ngoài Tổ thành khiến cho nàng hơi khó hiểu.

"Thiên Lan thần nữ? Quả nhiên có chút năng lực."

Lam Mị thản nhiên nói.

“Chuyển thế trùng tu."

Vân Mặc cổ thần cũng trông thấy tiểu cô nương đang bay chậm rãi ra ngoài Tổ thành, con ngươi của hắn bỗng nhiên rụt lại một hồi.

'Từ trên người của tiểu cô nương kia hắn cảm nhận được một khí tức rất đặc thù.

"Thiên Lan thần nữ, lá gan của ngươi không nhỏ, lại dám phân liệt thần hồn để chuyển thế đầu thai, cũng không sợ xuất hiện biến cố làm thần cách bị hủy hoại trong chốc lát sao."

'Vân Mặc cổ thần trở nên nghiêm túc, thân thể của Thiên Lan thần nữ chuyển thế xuất hiện, chính là chuyện mà hắn không dự liệu được.

Đó là một nước cờ rất táo bạo, sơ sẩy một chút thì ngay cả thần linh cũng phải thân tử đạo tiêu.

Mà phân liệt linh hồn để chuyển thế khiến sau này cũng có phiền phức không nhỏ, nếu như không phải bất đắc dĩ thì không có ai nguyện ý làm như vậy cả.

Thiên Lan thần nữ thở dài, ánh mắt nhìn qua Tịch Tiểu Hinh hơi phức tạp.

Nếu như nàng không còn cách nào khác thì làm sao có thể đi một nước cờ như vậy được, giống như Vân Mặc cổ thần nói, nhân tộc không thể so sánh được với ma tộc, ở trong thời gian mấy chục vạn năm giao chiến, nàng khẳng định chí có thể hao tổn được một tên Cổ thần mà thôi.

Kỳ thật nàng đã sớm dự liệu được sẽ có một ngày sẽ phát sinh chuyện này, vì vậy chia ra một nửa thần hồn lén lút đầu thai chuyển thế.

"Ta hủy đi thân thể mà ngươi chuyển thế, để xem ngươi làm cách nào để vượt qua đây!"

'Vân Mặc cổ thần hừ lạnh một tiếng, nhìn thấy 'thân thể mà Thiên Lan thần nữ chuyển thế xuất hiện, hắn không còn vẻ chủ quan trước đó mà trở nên nghiêm túc hơn trước.

Kiên quyết không thể để thần hồn của Thiên Lan thần nữ dung hợp lại với thân thế, nếu không thì hậu quả khó lường.

Oanh!

Vân Mặc cổ thần bước ra một bước, toàn bộ thế giới đều run lên bần bật, sau một khắc hắn đã xuyên qua hư không vô tận, xuất hiện một cách dữ di Tổ thành.

Sau một khắc, Vân Mặc cổ thần trở nên hung hăng hơn, một ma thần che khuất bầu trời xuất hiện ở trên, bầu trời Tổ thành trong nháy mắt hóa thành hắc ám vô tận bao trọn cả Tổ thành.

Nhưng mà không ngờ được là, bên trong Tổ thành có nhiều sinh linh, thậm chí rất nhiều người bình thường không có tu vi gì, ở trước mặt oai Thần ma thì mặt không đỏ tìm không đập, không có phản ứng nào cả.

Bọn hắn chỉ nhìn lên bầu trời một cách khó hiểu.

Lúc bàn tay ma quỷ của Vân Mặc cổ thần đang che cả bầu trời thì cách đó khoảng một vạn cây số, Tổ thành luôn luôn yên tĩnh đột nhiên chấn động một chút, một tiếng vang giòn tan vang lên.

Sau một khắc, chí thấy ma thân của Vân Mặc cổ. thần trực tiếp bị đẩy bay ra ngoài, hung hăng đâm vào màng vách của thế giới.

Từng vết rách giống như mạng nhện xuất hiện ở trên ma thân của Vân Mặc cổ thần, máu tươi không ngừng chảy ra ngoài, trong khoảnh khắc nhuộm đỏ toàn bộ thân thể.

Vân Mặc cổ thần hơi bất ngờ, cũng có chút kinh sợ, thậm chí run run... Hắn không ngờ rằng Tổ thành lại đáng sợ như thế, giống như một cấm kỵ không thể đụng vào, cho dù mục tiêu công kích của hẳn không phải là Tổ thành, chỉ là vùng trời của Tổ thần nhưng cũng không được cho phép, đúng thật là bá đạo!

Ma thân của Vân Mặc cổ thần run nhẹ, không phải là bởi vì đau nhức, cũng không phải là vì trọng thương mà bởi vì hoảng hốt.

Hân có thể phát giác, vừa rồi chỉ mới cảnh cáo, nếu như khiêu khích một lần nữa thì rất có thể phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Thần hồn của Thiên Lan thần nữ nhìn Vân Mặc cổ thần, từ đầu đến cuối đều không có ra tay ngăn cản, nàng để thần hồn chuyển thế đi lại ở trong Tổ thành thì sao lại không nghĩ rằng Vân Mặc cổ thần sẽ chặn đường.

"Đồ đần độn!

Lam Mị khinh bỉ nói, Tổ thành ở thời kỳ thượng cổ chính là một trong những hung danh nổi tiếng nhất, cho dù là Tổ Thần cũng không dám tùy tiện xông vào vậy mà một tên thần linh bình thường cũng dám xông vào.

Tịch Tiểu Hinh ở trong đoàn kim quang nổi lên như diều gặp gió, sau cùng biến mất ở phần cuối của thiên địa rồi xuất hiện ở bên trong cung điện giữa hai Tiên Thiên âm dương nhị khí.

Tịch Thiên Dạ nhìn Tịch Tiểu Hinh, ánh mắt bỗng dưng nghiêm trọng đến lạ thường. Hẳn không ngờ rằng thần nữ, mà lại vẻn vẹn chỉ là một nửa thần hồn chuyển thế.

Nếu như có khả năng thì hân tình nguyện Tịch Tiểu Hinh chỉ là một tiểu cô nương bình thường.

Khó trách Tịch Tiểu Hinh năm đó lưu lạc ở đầu đường xó chợ của Lô Hề quận thành, sau khi được bọn hẳn mang về thì dù như thế nào cũng không thể tìm ra lai lịch của Tịch Tiểu Hinh.

Nàng... Hẳn là không cha không mẹ mà là hình thành bởi thiên tài địa bảo của Thiên Lan thần cung.

Nếu như Tịch Tiểu Hinh chỉ là thể xác phàm thai, giờ này khắc này sợ cũng không giúp được cho Thiên Lan thần nữ chuyện gì.

Chủ quan!

Tịch Thiên Dạ than nhẹ một tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.