"Đưa Thâm Lam Trọng Đồng cho ta." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Tịch Thiên Dạ, nơi này là khu quặng mỏ của Thần mạch Nhân tộc, hết thảy bảo vật ở đây đương nhiên cũng thuộc về chúng ta, chẳng lẽ ngươi muốn cướp đoạt bảo vật của Thần mạch Nhân tộc chúng ta hay sao?"
Linh Thiên Hùng biểu lộ khó coi vô cùng, bảo vật vừa tới tay, hần rất không cam tâm từ bỏ.
Hơn nữa vừa chạm vào Thâm Lam Trọng Đồng, hắn liền biết bảo vật này không đơn giản.
"Lời đã nói, ta không muốn nói lại lần thứ hai”
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Trên người hắn không cảm giác được một tia khí tức, dường như là một người bình thường, nhưng lời nói ra, lại tạo thành áp lực to lớn đối với tất cả mọi người, thậm chí có người ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Ngươi...”
Linh Thiên Hùng nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm đấm. Hắn vốn là một người bá đạo, sao có thể mặc cho người khác còn bá đạo hơn mình, lửa giận trong lòng hắn gần như muốn nổ tung.
Hắn đang muốn nói thêm một câu, nhưng hiển nhiên Tịch Thiên Dạ đã không có kiên nhẫn tiếp tục nghe hẳn nói nhảm.
Chỉ thấy Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, cả người đã xuất hiện trước mặt Linh Thiên Hùng, giơ bàn tay đập xuống cái ót của Linh Thiên Hùng, dường như người lớn đánh trẻ con vậy, trực tiếp đập hẳn lảo đảo té lăn trên đất, khuôn mặt hung hăng nện vào ngọn núi.
Tất cả mọi người rung động nhìn một màn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3557733/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.