Băng tuyết lạnh lẽo phủ khắp thiên địa, cũng khiến cho trái tim mọi người cảm thấy lạnh lẽo.
Giết tới cuối cùng, chỉ còn dư lại Tịch Thiên Dạ cùng Mộ Khương Sơn, ngoại trừ những Thiên kiêu trẻ tuổi Tịch Thiên Dạ nhìn cũng lười nhìn, toàn bộ đều đã tử vong.
“Tịch Thiên Dạ, ngươi gây ra đại họa như thế, ở rên đại lục đã không đất cho ngươi dung thân, căn bản không có đường sống.”
Mộ Khương Sơn lẻ loi đứng trên bầu trời, thân thể, khôi ngô lạnh run run, trong đôi mắt tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Toàn bộ thiên địa ngoại trừ thiếu niên trước mắt cùng với những đám thiên kiêu trẻ tuổi không ra thể thống gì, chỉ còn dư lại một mình hẳn.
Vốn đĩ bọn họ bao vây ở lối ra đệ tử quan, lúc đến khí thế hùng hổ, bách Thánh uy lay động thiên địa, muốn bất một tên nhóc con Tịch Thiên Dạ dễ như ăn cháo.
'Trên thực tế, trong mắt của những thế lực đỉnh cao, Tịch Thiên Dạ chỉ là một tên nhãi ranh có chút thủ đoạn hơn người mà thôi, căn bản không có bất kỳ uy hiếp gì, sở dĩ nhiều người đến đây như vậy, chỉ là vì đề phòng những thế lực khác nhanh chân đến trước cướp Tịch Thiên Dạ đi mà thôi.
Nếu không phải vì đề phòng những thế lực khác, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị bạo phát đại chiến tranh cướp, những thế lực đỉnh cao căn bản sẽ không phái nhiều Thánh nhân đến đây như vậy, có lẽ bọn họ chỉ vẻn vẹn phái ra một hai vị Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3510209/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.