Ngày thứ mười, mưa phùn mờ mịt, khi tỉa nắng ban mai đầu tiên chiếu sáng thành Lô Hề, ánh mắt của mọi người đều trước tiên nhìn về phía Uyển Thù lâu.
Ngày hôm nay là kỳ hạn mười ngày, Uyển Thù lâu trở thành tiêu điểm của mọi ánh mắt, tất cả các thế lực trong thành, bất kể có không thù oán với Tịch Thiện Dạ hay không cũng đều có tính toán cho riêng mình.
Uyển Thù Lâu có 99 tăng, nguy nga tráng lệ, xa hoa cực điểm, thế nhưng lúc này rất nhiều người có cảm giác tòa cao ốc này bấp bênh, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
*Cha, làm sao bây giờ, Bọn họ qua thể vượt qua kiếp nạn lần này sao?" Trong quận vương phủ, Hướng Thiên Huân đứng sau lưng quận vương Hướng Văn Ích, khuôn mặt lo lầng nhìn tòa cao ốc chọc trời kia.
Nếu như không phải quận vương giam nàng trong phủ không cho phép ra ngoài, nàng sợ là không nhịn được chạy đến Uyển Thủ lâu.
"Khó!"
Quận vương Hướng Văn Ích chắp tay sau lưng, ánh mắt nghiêm nghị. Tịch Thiên Dạ mạnh, Thiên Bảo cung mạnh, thế nhưng có thể đối kháng với vô số tông môn cùng gia tộc đến từ ngoại vực sao?
Hắn không ngờ, sự tình náo đến mức độ như vậy.
Hắn vốn rất xem trọng Tịch Thiên Dạ, nhưng bây hẳn lại cảm thấy Tịch Thiên Dạ luôn gây rắc rối, ở cùng với hẳn, sẽ không thể an bình. Nếu mỗi ngày đều phải lo lắng đề phòng, sống trên đầu ngọn sóng, thôi thì làm một tên thiên tài bình thường, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3474239/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.