Chương trước
Chương sau
Từ khi Thiên Lan Lệnh xuất hiện đã trở thành sản phẩm đặc thù của di tích Thiên Lan, cổ nhân của đại lục từng suy đoán Thiên Lan Lệnh hẳn là một loại lệnh bài đặc trưng cho thân phận đặc thù của Thiên La Thần Tông, vào thời đó, chỉ những người có Thiên Lan Lệnh mới có thế đi vào di tích Thiên Lan.

Là một biểu tượng thân phận của Thần Tông, Thiên Lan Lệnh sao có thể dễ dàng bị người khác. phỏng chế?

Nhưng mà lời nói của chủ nhân chưa bao giờ sai, nên lần này mấy người Hoa Nhất Nhiên tự nhiên sẽ tin tưởng.

"Chủ nhân, ngài có thể chế tạo ra bao nhiêu Thiên Lan Lệnh?" Tuân Vinh thận trọng hỏi.

Tài nghệ luyện khí của hẳn so với chủ nhân chỉ như tiểu hài nhi sợ rằng còn chưa có tư cách nhập môn

"Không hạn chế” Tịch Thiên Dạ nói.

Bất luận đồ vật gì trên thế gian đều có thể bắt chước huống chỉ chỉ là cái Thiên Lan lệnh, hắn có thể luyện chế ra Thiên Lan lệnh không hề khác với cái thật

Mấy người Hoa Nhất Nhiên nghe vậy run lên, họ đang nghĩ đến lượng tài phú cuồn cuộn không ngừng đang chảy vào trong túi.

Trong di tích Thiên Lan, Thiên Lan lệnh là bảo vật vạn kim khó cầu.

Những tu sĩ phố thông chỉ có thể ra ngoài tìm bảo vật lúc hoàng hôn cùng bình minh kia sợ rằng đang rất khát vọng một khối Thiên Lan lệnh có thể giúp bọn họ tự do đi lại trong di tích.

Mặc dù Thiên Lan di tích có lịch sử mấy vạn năm, số lượng Thiên Lan lệnh được phát hiện không biết bao nhiêu cái, nhưng phần lớn đều tập trung trong tay những thế lực đỉnh cao trên đại lục, từ trước đến nay đám người này chưa từng thiếu Thiên Lan lệnh.

Nhưng những thế lực ở tầng chót hoặc tầm trung sở hữu rất ít, thậm chí có người còn không hiểu rõ giá trị của nó.

Tỷ như Lan Lăng Quốc, chỉ có Học Viện Trường Thương được truyền thừa lâu đời mới có một số ít Thiên Lan lệnh. Những thế lực như Hoàng tộc, gia tộc 'Đế Sư, Truy Phong Tông, căn bản không có Thiên Lan lệnh, cho dù có cũng đã bị người khác cướp đi trong năm tháng dài dằng dẵng

Cho nên, tình huống trước mắt là có rất nhiều Thánh Nhân không có Thiên Lan lệnh, cách mười ngày phải về thành một lần.

Tịch Thiên Dạ nhằm đúng vào tình huống trước mắt của thành Lô Hề, chuẩn bị chơi lớn một phen.

Trên thực tế, Thiên Lan lệnh cũng không phải vật phẩm quá cao quý, vật liệu để luyện chế cũng không phải quá trân quý, Tịch Thiên Dạ hoàn toàn có thể. luyện chế số lượng lớn.

Kỳ thật cái gọi Thiên Lan lệnh có thế khiến cho người ta hoạt động lâu dài trong di tích Thiên Lan chỉ là một trận pháp thay đổi vị trí cỡ nhỏ để chứng minh thân phận, ngăn cản sự ăn mòn của Tinh Hỏa Chỉ Khí cũng Qùy Thủy chỉ khí.

Tịch Thiên Dạ có một vạn phương pháp để cho tu sĩ phổ thông không bị Tiên Thiên Âm Dương khí ăn mòn, giúp mọi người hoạt động tự do trong di tích Thiên Lan. Đương nhiên, nếu phỏng chế Thiên Lan lệnh càng có lợi hơn bởi vì phần lớn tu sĩ trên đại lục đều chỉ biết tác dụng của Thiên Lan lệnh, bán Thiên Lan lệnh sẽ người khác chú ý hơn.

Ngày thứ hai, một tin tức rung động lòng người truyền ra từ Uyển Thù Lâu.

Thiên Bảo Cung đã chuẩn bị đấu giá ba bộ thánh thi cùng mười khối Thiên Lan lệnh trong đại điện tầng thứ chín mươi sáu.

Đến lúc đó, tu sĩ trong thành đều đến đây cạnh tranh, dù là người của Thánh Quốc Thiên Dương cũng không muốn đứng ngoài cửa.

Tin tức này vừa ra đã như một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, mọi người trong thành đều đưa mắt nhìn về Uyển Thù Lâu, nhất là những tu sĩ vực ngoại, hai con ngươi như phát sáng lên.

Chỉ căn là tu sĩ còn dừng lại trong thành, cơ hồ tất cả đều không có Thiên Lan lệnh, chỉ có thể ở đây tránh né sự ăn mòn của Tiên Thiên Âm Dương khí.

"Mười khối Thiên Lan lệnh, ông trời ơi..! Thiên Bảo Cung sao lại có nhiều Thiên Lan lệnh như thế?"

"Thiên Bảo Cung không phải một thế lực mới phát triển sao, một tông môn không có mảy may nội tình thì không có khả năng thu thập được nhiều Thiên Lan lệnh như vậy đi”

"Thiên Bảo Cung đã phát ra tin tức, đương nhiên sẽ không phải giả. Không biết các ngươi có nghe nói hay không, tựa hồ có liên quan đến di bảo mà cha của Tịch Thiên Dạ lưu lại, Hoàng thất của Lan Lăng Quốc cùng với Thiên Dương Thánh Quốc đang nhìn chằm chằm vào Tịch Thiên Dạ không thả."

Khắp nơi trong thành đều vang lên tiếng nghị luận, khu bản thổ, khu man hoang.

Những tu sĩ bản thổ thì cũng thôi đi, nhiều lắm cũng chỉ là đến xem náo nhiệt, nhưng đám tu sĩ ngoại vực kia lại vô cùng động tâm.

Bình thường, chỉ khi di tích Thiên Lan không có giáng lâm mới có người mang Thiên Lan lệnh ra bán, mà khi đã vào trong di tích Thiên Lan rồi thì rất ít khả năng có người lấy ra bán, cho dù có cũng vô cùng thưa thớt, căn bản không gặp được.

"Nếu ta có thể đạt được một khối Thiên Lan lệnh thì không cần phải đi xung quanh thành nữa, e là Thiên Lan thần thổ trong truyền thuyết kia cũng có thể đi đến.

Trong một tòa cổ tháp vang lên một tiếng cười lớn, đột nhiên một cỗ thánh uy phóng lên tận trời, bần thẳng đến vị trí của Uyển Thù Lâu.

“Ha ha, lại có người lấy Thiên Lan lệnh ra bán, thật là hợp với tâm ý của ta, vô luận thế nào cũng phải mua được một khối. Mấy trăm năm, Di tích Thiên Lan mới giáng lâm một lần, Thiên Lan thần thổ có vô thượng cơ duyên, nếu không đi trước thì sao có thể cam tâm.”

"Thiên Lan lệnh không quan trọng với bản tọa nhưng mấy khối thánh thi này lại vừa vặn giải quyết trường hợp khẩn cấp của ta, nếu có thể lấy một bộ thánh thi làm huyết thực thì không chừng thi ma của bản tọa có thể đột phát bình cảnh, có thể bước tiếp một bước nữa”

Từng đạo thánh uy không ngừng phóng lên trời từ các khu thành hoang cổ, thi nhau bay về khu phồn hoa.

Không chỉ những Thánh Nhân kia mà những tông môn cùng gia tộc cũng nhao nhao lên đường, toàn bộ đi đến Uyển Thù Lâu.

Hiển nhiên, có rất nhiều tu sĩ ngoại vực có ý kiến với Tịch Thiên Dạ, nhưng không có người nào lại ý kiến với bảo vật, cho dù bảo vật kia có ở trong tay Tịch Thiên Dạ thì những tông môn cùng gia tộc vô cùng thống hận hẳn cũng sẵn sảng tạm thời bỏ qua.

Trong Thiên Lan di tích, nếu đạt được một khối Thiên Lan lệnh chẳng khác nào nhận được một giấy thông hành, có thể tùy ý hành tẩu ở bên ngoài.

"Mười khối Thiên Lan lệnh?” Cố Khinh Yên đứng trước cửa số, nhìn từng đạo lưu quang xẹt qua chân trời, toàn bộ kéo về Uyển Thù Lâu, ánh mắt có chút nghi hoặc.

Thiên Bảo Cung lấy đâu ra mười khối Thiên Lan lệnh?

Học Viện Trường Thương tồn tại mấy ngàn năm ở Lan Lăng Quốc, từng xâm nhập vào Thiên Lan di tích rất nhiều lần, nhưng cũng chỉ tồn trữ mười mấy khối

Nàng không tin đi vật Tịch Chấn Thiên để lại có đến mười khối Thiên Lan lệnh, băng không dù là người Tịch gia hay quận thủ phủ cũng không thể giữ được Bởi vì thánh quốc Thiên Dương luôn nhìn chăm chằm Lan Lăng quốc.

“Học viện không thiếu Thiên Lan Lệnh, nhưng thánh huyết lại là bảo vật hiếm thấy, nếu như có thể lấy được một ít, nói không chừng có thế nuôi dưỡng được vài tên đại tôn."

Cố Khinh Yên trong lòng suy tư, cũng là hóa thành một đạo ánh sáng bay về Uyển Xu lâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.