Hắn không biết U Ma Nữ là ai?
Tịch Thiên Dạ nghe vậy cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Nếu như hân đoán không lầm thì nữ nhân tên gọi U Ma Nữ kia chính là người dây dưa với hắn mấy ngàn năm ở kiếp trước.
Chuẩn xác mà nói, là dây dưa với Thiên Dạ Thánh Tổ mấy ngàn năm.
Chuyện đã qua, hẳn cũng lười nghĩ lại, nhưng cái tên U Ma Nữ lại khắc sâu trong đầu hần không gì sánh được.
Cả đời Thiên Dạ Thánh Tổ phong lưu lỗi lạc, có mấy vị hồng nhan trí kỷ như vậy, mà U Ma Nữ lại là một người rất đặc thù trong những hồng nhan trị kỷ của hắn.
Có thể nói quan hệ của U Ma Nữ và Thiên Dạ Thánh Tổ năm đó là vô cùng phức tạp, lúc bạn lúc địch, ân oán gút mắc đến bây giờ đều không thể nói rõ.
“Cái gì!”
Cố Vân đầy ngạc nhiên nhìn Tịch Thiên Dạ.
Hắn có “U Điệp kinh”?
Cho nàng rồi sao?
Nàng thậm chí hoài nghỉ có phải mình đã từng đọc “U Điệp kinh” nên dẫn đến xuất hiện ảo giác hay không.
“U Điệp kinh mà ngươi vừa nói, ta hắn là có.”
Tịch Thiên Dạ trầm ngâm một chút rồi nói, nữ nhân kia và hẳn dây dưa mấy ngàn năm, hẳn tự nhiên là biết công pháp nàng tu luyện.
Nói xong, Tịch Thiên Dạ xuất ra một khối ngọc thạch, khắc thành ngọc giản, sau đó truyền nội dung “U Điệp kinh” vào bên trong, rồi tiện tay ném cho Cố Vân.
Một bản “U Điệp kinh” hẳn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3471705/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.