Trên con đường nhỏ phía trong núi, Tịch Thiên Dạ bước lên từng bậc thang bằng đá xanh từng bước, từng bước tiến về phía trước. Bên trong Linh Thánh sơn cây xanh sum suê, yên lặng mà đẹp đẽ, tiếng nước suối chảy róc rách qua từng tảng đá, dường như là mạch đập của đại địa đang chuyển động một cách đều đặn. Một lão giả áo xám dẫn đường tiến về phía trước, vẻ mặt có chút nghiêm túc, nhìn lên phía đỉnh núi ánh mắt tràn đầy sự sùng kính.
Rất nhanh, hai người tới quảng trường trên lưng ngọn núi, quảng trường này vốn không lớn, phía trên lại được bày biện rất nhiều pho tượng, mỗi một pho tượng đều chứa sự uy nghiêm trầm trọng, như là chúa tể của trời đất này đang bễ nghề nhìn xuống nhân gian, một loại khí thế khiến người khác không dám ngẩng người lên mà ngước nhìn.
Lão giả áo xám tiến lên trước cung kính vái pho tượng một cái, vẫn giữ nguyên vẻ mặt trang nghiêm nói: "Từ khi Trường Thương học viện sáng lập đến nay cũng đã hơn 3600 năm, từng xuất hiện qua 17 vị Thánh Giả, thời điểm huy hoàng nhất thậm chí có tới năm vị Thánh Giả xuất hiện cùng thời. Mà người trong truyền thuyết sáng tạo ra học viện chúng ta là Thủy tổ, một tồn tại vĩ đại bao trùm qua những vị Thánh Giả khác, hắn từng có một thời xưng bá khắp toàn bộ đại lục Nam Man này, lúc đó cả trăm nước triều bái, đó là cảnh tượng tráng lệ nhường nào."
"Đáng tiếc, không có vĩnh viễn giữ được cảnh tượng ngày đó. Đến nay học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3393904/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.