Không chỉ có hai người nghi hoặc, kỳ thật những người khác ở Trường Thương đều nghi hoặc. Dù sao cùng là tu sĩ Trường Thương thành, lại có tu vi không thấp, quen biết lẫn nhau một chút, không đến mức hoàn toàn xa lạ.
"Người này tên là Tô Bá Nha, đến từ Đông Lâm Xích Hà tông, là phó tông chủ Xích Hà tông."
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên, đám người nghe tiếng nhìn lại. Thấy được một nữ tử tuyệt mỹ vừa nói những lời đó. Nữ tử kia mặc một bộ cung trang màu hồng, thanh nhã ấm áp, hai con ngươi như nước hồ thu, sâu thẳm trong vắt, như là rất dễ gần gũi. Nhưng nếu ngươi có ý tiếp cận nàng, sẽ phát hiện đôi mắt ôn hòa kia ẩn chứa một vẻ cao quý và thanh lãnh không nói ra lời, tự nhiên cảm giác được khoảng cách.
Nếu như đứng xa nhìn, thì đẹp như tiên nữ, mềm mại như áng mây. Nếu đến gần, thì cao quý như vua uy nghỉ như trời, chỉ có thể đứng từ xa mà ngó không thể đùa bỡn.
Kỳ nữ như thế, lại càng dễ câu lên dục vọng chinh phục nàng của người khác. Không ít ánh mắt người nhìn qua ẩn chứa từng tia xâm phạm.
"Tiểu thư, ngươi nói nhiều với bọn họ như vậy làm gì, với địa vị của bọn hắn, biết hay không có khác nhau đâu. Thực tế những người này vĩnh viễn cũng không có khả năng gặp gỡ lão già Tô Bá Nha kia"
Chanh Quang đi đằng sau Cố Vân, khẽ trợn trắng mắt. Tiểu thư thật là quá lương thiện, đối với người nào cũng đều ôn nhu như vậy. Mà những người kia chẳng những không biết cảm tạ, lại nhìn tiểu thư với ánh mắt như thể hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng.
Nhìn thấy những ánh mắt đậm đà dục vọng xâm phạm ấy nàng liền thấy bực bội.
Cố Vân ôn nhu cười khẽ, không thèm để ý tới những ánh mắt ô uế kia. Như không ở đó mà tự thành thế giới của riêng mình.
"Chanh Quang, người Xích Hà tông Đông Lâm quốc xuất hiện ở Trường Thương thành, sợ là sẽ phát sinh một ít chuyện không hay."
Cố Vân rũ nhẹ mái tóc, ngồi cạnh Thanh Quang trên một đầu con Tiên Hạc trắng muốt, bay về phía Trường Thương sâm lâm.
"Tiểu thư, sự tình Đông Lâm quốc và Lan Lăng quốc, không quan hệ gì với chúng ta, dù cho long trời lở đất thì đã sao nào."
Chanh Quang không để ý lắm.
Đừng nói hai quốc gia Đông Lâm quốc và Lan Lăng quốc, dù cho cả Nam đại lục bị diệt nàng cũng không quan tâm.
"Sợ rằng không liên quan đến Lan Lăng quốc. Mặc dù hai nước vấn luôn rất khẩn trương, nhưng cũng không đến mức bùng nổ chiến tranh toàn diện. Cho nên lần này, hơn phân nửa Xích Hà tông đến là vì Trường Thương học viện."
"Mà Trường Thương học viện trải qua trận biến cố trăm năm trước, đã không còn như năm đó, chưa chắc có thể chống lại Xích Hà tông."
Cố Vân nhẹ giọng nói, ngữ khí của nàng vẫn rất ôn nhu, nhưng trong đôi mắt trong veo lại đang lặng lẽ ngưng tụ một chút phong mang. nếu quan sát tỉ mỉ, có thể phát hiện trong đôi mắt như làn thu thuỷ ẩn chứa khí thế cao quý như thế nào.
Chanh Quang im lặng, trong thâm tâm nàng biết, tiểu thư rất trọng tình cảm. Ẩn thân trong học viện vài chục năm, tuy không phải vì học tập, không có ân nghĩa giáo dục. Nhưng thời gian quá lâu thì phát sinh một ít tình cảm với học viện.
Bất quá, nàng cũng hi vọng Trường Thương học viện bị hủy diệt, thức tỉnh ý định chưa hề từ bỏ của tiểu thư. Lưu lại nơi này chỉ tổ lãng phí thời gian, được không bù mất.
Đông Lâm Xích Hà tông!
Sau khi Cố Vân báo ra danh tính của ông lão áo trắng, lập tức dẫn tới chấn động lớn ở Trường Thương sâm lâm. Bởi vì mấy chữ Đông Lâm Xích Hà tông có ý nghĩa đặc thù quá mức, bất kỳ một người nào từ Đông Lâm Xích Hà tông đến Lan Lăng quốc đều sẽ được quan tâm. Huống chỉ lần này lại có thể là phó Tông chủ Tô Bá Nha của Đông Lâm Xích Hà tông đến Trường Thương sâm lâm.
Bất kỳ một người Lan Lăng quốc nào cũng không xa lạ gì với Đông Lâm Xích Hà tông, bởi vì Xích Hà tông có thể xưng là đại địch số một của Lan Lăng quốc. Thế lực cường đại đến khiến cho một quốc gia phải cẩn thận đối đãi.
Bởi vì Đông Lâm Xích Hà tông, chính là thánh giai tông môn!
Như thế nào là thánh giai tông môn? Bên trong tông môn có thánh, mới là thánh giai tông môn.
Tại Đông Lâm quốc, Xích Hà tông chính là quốc giáo, quyền thế ngập trời. Ngay cả hoàng thất của Đông Lâm quốc, đều phải cẩn thận khi đối xử với Xích Hà tông, không dám sơ suất.
Uy hiếp của một vị Thánh Giả thực sự là quá lớn.
"Phó tông chủ Xích Hà tông xuất hiện tại học viện, có ý gì?”
"Ta xem việc này không hề bình thường, sợ rằng sẽ phát sinh chuyện lớn đó."
"Chưa hẳn, có lẽ phó tông chủ Xích Hà tông đi ngang qua đây, biết được ở Trường Thương học viện có người khiêu chiến Thông Thánh sơn. Nhất thời mang lòng tò mò nên đến xem."
"Ngu muội, ngươi cho rằng phó tông chủ Xích Hà tông là ai? chính là thần long thông thiên triệt địa, vẫy vùng trên chín tầng trời. Sao lại cảm thấy hứng thú đối với một tên hậu bối? Đừng nói bây giờ tên Tịch Thiên Dạ kia còn chưa có xông qua Thông Thánh sơn. Dù cho hắn đã xông qua Thông Thánh sơn, có tư chất thành thánh. Đoán chừng Tô Bá Nha cũng sẽ không thèm để ý, nhiều nhất liệt hắn vào một mối uy hiếp tiềm ẩn, tìm cơ hội diệt trừ hắn là đủ."
"Đúng vậy, con đường thành thánh quá long đong, khó như lên trời. Huống chỉ trong Xích Hà tông có thánh nhân, há sẽ để ý Tịch Thiên Dạ. Kỳ này Tô Bá Nha đến đây hơn phân nửa không có mục đích đơn giản như vậy."
Tô Bá Nha xuất hiện, dẫn tới chấn động và khủng hoảng rất lớn, tin tức được truyền nhanh chóng khắp Trường Thương! thành, lại khuếch tán ra toàn bộ Lan Lăng quốc. Dù sao việc phó tông chủ Đông Lâm Xích Hà tông xuất hiện tại Tây Lăng quốc, được nâng cấp đến phương diện chính trị.
Trước đây thật lâu, Đông Lâm quốc và Lan Lăng quốc cùng thuộc một quốc gia. Sau này, phát sinh chiến loạn mới chia ra làm hai nước, tranh chấp mọi thứ. Chính vì vậy, mâu thuẫn và phân tranh giữa hai nước luôn luôn không ngừng nghỉ, liên lụy đến mọi phương diện. Trắm ngàn năm qua, dân chúng hai nước và tông môn công phạt lẫn nhau, không biết tích lũy bao nhiêu huyết hải thâm cừu.
Trường Thương học viện nhận được tin tức cũng là trở tay không kịp. Bọn họ không có ngờ tới, phó Tông chủ Xích Hà tông giá lâm học viện ở thời điểm này.
Đương nhiên, những việc kia đều không có quan hệ gì với Tịch Thiên Dạ, mục đích của hắn là xông qua Thông Thánh sơn, sau đó đạt được tư cách tiến vào địa mạch huyết tuyền. Địa mạch huyết tuyền đã tích lũy trăm ngàn năm, ẩn chứa vô tận Hậu Thổ chi khí. Nếu như hắn được tiến vào, chắc chắn có thể hấp thu một lần đến vui vẻ tràn trề.
Từ khi trùng sinh đến nay, thủy chung hắn nhận được rất ít tài nguyên. Con đường tu luyện luôn luôn là giật gấu vá vai, mà lại chỉ miễn cưỡng đủ cho tu luyện Thái Thượng Trường Sinh Quyết, không đủ để tu luyện các thần thông bí pháp khác.
Tịch Thiên Dạ biết thần thông bí pháp nhiều như đại dương mênh mông, tùy tiện xuất ra một môn đều có thể hủy thiên diệt địa. Nhưng tu luyện Thần Thông bí pháp là cần số lượng lớn tài nguyên duy trì. Đây cũng là lí do hắn muốn sáng lập Thiên Bảo cung để kiếm tiền. Bằng không thì chỉ một môn công pháp cơ bản Thái Thượng Trường Sinh Quyết đã khiến cho hắn khó khăn vô vàng.
Sâu trong Trường Thương sâm lâm có một hồ nước diện tích lớn cả ngàn dặm, trong hồ nước có rất nhiều hòn đảo, rải rác khắp nơi, phong cảnh tú mỹ. Vùng đất này linh khí như khói, nguyên khí tràn ngập, thần điểu bay lượn, linh thú phi nhanh, tựa như tiên cảnh.
Nội viện của học viện chính là ở chỗ này.
Sau khi trở thành học viên nội viện, có thể đi tới chỗ này, sinh hoạt trên những hòn đảo trong hồ nước, học tập, tu luyện... Lại có thể thực sự tiếp xúc đến những cao nhân tiền bối của học viện.
Mà bốn tòa Thông Thánh sơn, đứng sừng sững ở ngay bên cạnh hồ nước.
Chỉ thấy trong màn hơi nước, năm cái trụ trời mọc lên từ mặt đất, đâm thẳng vào mây trời, giống như ngũ chỉ sơn.
Ngọn núi nằm ở giữa nhất, chính là Trường Thương thánh địa nổi danh khắp Trường Thương thành. Nơi đó có chứa tất cả mọi bí mật và nội tình của học viện, đồng thời cũng là căn nguyên để Trường Thương học viện sừng sững ngàn năm không ngã.
Bốn ngọn núi khác chính là bốn tòa Thông Thánh sơn tiếng tăm lừng lẫy của học viện, địa vị gần với ngọn núi trung ương.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]