Sau khi La Thiên phế liền một lúc ba người. 
Sắc mặt vài tên tiểu đệ còn sót lại sau lưng Đường Uy trắng bệch, không dám lên đài nữa. 
Đường Uy trầm mặt xuống, kế sách xa luân chiến của hắn đã thất bại. 
Những thuộc hạ mà hắn tuyển chọn dù sao cũng không phải là tử sĩ, cam tâm tình nguyện tàn phế để lên đài. 
- Tiểu Hầu gia, tiểu tử này đã chiến đấu liên tục ba trận, đều là vượt cấp tác chiến. Dùng tu vi mới vào Khai mạch ngũ trọng, chắc là tiêu hao cũng không nhỏ. 
Lệ Hải cười nhẹ nói. 
- Được rồi, bản lĩnh của hắn ta đã nắm rõ rồi. 
Đường Uy nói, ra vẻ như đã tính trước. 
Chỉ cần đề phòng thân pháp và kiếm chỉ của La Thiên, nếu như chính diện tác chiến, càng kéo dài thì phần thắng của hắn sẽ càng lớn. 
- La Thiên! Ngươi vừa mới đột phá Khai mạch ngũ trọng lại đổi vũ kỹ thân pháp Linh cấp, đây chính là điều giúp của ngươi tự tin như vậy hay sao? 
Đường Uy ngạo nghễ cười, tiến vào trong Diễn Võ trường. 
Vù vù Sưu! 
Sáu cái khí mạch của Đường Uy chấn động, trên người có một tầng sóng khí bốc lên, giống như biển lửa muốn nhào ra ngoài vậy. 
Cỗ uy thế nóng bỏng này kéo hướng lên tới Khai mạch thất trọng! 
- Khí thế thật là mạnh! 
- Tu vi của Tiểu Hầu gia đã bước nửa cái chân vào thất trọng rồi. 
Một ít tân sinh ở đây không khỏi sợ hãi thán phục. 
Nộ Vân chưởng! 
Đường Uy đập ra một chưởng, một cỗ gió lốc màu đỏ thẫm dâng lên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-vuong/1846165/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.