Bên ngoài Diễn Võ trường rơi vào tình trạng tĩnh lặng trong ngắn ngủi.
Thật sự là độc ác!
Tất cả người khiêu chiến, chỉ cần bại trận đều bị phế bỏ một cánh tay!
Đánh một trận xong.
La Thiên đã để lại hình tượng lãnh khốc và bá đạo trong lòng mọi người.
Cách làm của hắn, lại nằm trong phạm vi quy tắc của Thánh phủ.
Ở trong Trục Nhật Thánh phủ, trật tự của các đệ tử rất là nghiêm ngặt, đệ tử thân phận thấp khiêu chiến đệ tử thân phận cao, bản thân việc này đã là một loại bất kính.
Chỉ cần La Thiên không cố ý đả thương tới tính mạng của người khác mà chỉ phế bỏ một cánh tay coi như là khiển trách thì dù có bẩm báo Chấp Pháp đường của Thánh phủ thì hắn cũng không bị làm sao cả.
- Người kế tiếp.
La Thiên chắp tay mà đứng, ánh mắt lãnh đạm liếc nhìn ra bên ngoài Diễn Võ trường.
A!
Ánh mắt kia ẩn chứa áp bách vô hình trên phương diện tinh thần, làm cho không ít học viên thanh đồng kinh hãi và khiếp sợ, bỏ cuộc nửa đường, không còn chiến ý như lúc đến nữa.
- Ngươi lên!
Ánh mắt Đường Uy trầm xuống, đưa tay chọn một tên thiếu niên mặt đen, người sau giật mình một cái.
- Mặc kệ thắng thua, ta sẽ ban thưởng ngươi ba khỏa Luyện Khí đan trung phẩm.
Đường Uy bổ sung.
- Tốt!
Sắc mặt thiếu niên mặt đen vui vẻ, tay cầm một cái gậy sắt đi đến Diễn Võ trường.
Nếu có được ba khỏa Luyện Khí đan trung phẩm thì hắn sẽ có cơ hội đột phá Khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-vuong/1846164/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.