Giờ phút này phát sinh biến cố, Dận Vũ không biết tình huống sẽ như thế nào.
Hắn chỉ cần đánh chết Lý Vân Tiêu, miễn đêm dài lắm mộng, nếu lần này để Lý Vân Tiêu chạy thoát, vậy đúng là gặp quỷ?
- Di? Chân long kiếm?
Trước người Lý Vân Tiêu đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, bàn tay vươn ra trực tiếp cầm lấy thanh kiếm kia, vui sướng cười to:
- Ha ha, mới xuất quan liền gặp được thứ tốt này, vận khí của Xa Vưu này đã thay đổi tốt hơn rồi sao?
Người vừa bắt lấy chân long kiếm chính là Xa Vưu mất tích đã lâu.
Giờ phút này khí thế trên người hắn hoàn toàn khác hẳn, không hề kém hơn Dận Vũ, tay hắn vuốt vuốt thanh kiếm cười to không ngừng.
- Xa…Xa Vưu…
Lý Vân Tiêu trợn tròn mắt:
- Ngươi là lão Long?
Xa Vưu nghiêng người liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Trước kia luôn gọi ta Chân Long đại nhân, hiện tại gọi ta lão Long, ngươi muốn chết phải không?
Lý Vân Thiên giống như không nghe được lời của hắn, lau nước mắt nói:
- Quả nhiên là ngươi a, lão Long! Ta còn tưởng rằng ngươi chết rồi đâu, ô ô ô, làm hại ta cao hứng hụt vài năm!
Xa Vưu:
- …
Xa Vưu thở hắt ra:
- Hừ! Bỏ đi, không thèm tính toán với ngươi, ngươi luôn bộ dạng rắm thí này. Vừa rồi bị Dận Vũ đánh ra cả phân, sao không thấy ngươi hoạt bát như vậy?
Lý Vân Tiêu nhào tới nói:
- Ta đã biết ngươi nhất định xuất hiện trong thời điểm mấu chốt, yêu ngươi chết mất!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808858/chuong-3763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.