Giờ phút này kết giới của Hóa Long trì bị phá vỡ, dư ba chấn động một lúc cũng dần dần yếu bớt, nhưng tiểu Hồng muốn chống đỡ cũng không dễ dàng.
Tiểu Hồng ôm lấy Lý Vân Thiên, bay ngược ra xa mấy ngàn trượng mới rời khỏi khu vực trung tâm chấn động.
Hiên Viên Diệu đột nhiên quát:
- Các ngươi mau mang theo minh chủ rời đi!
Thương thế trên người hắn vừa ổn định lại, nhưng hắn bất chấp hết thảy, giờ này khắc này ở trong mắt hắn chỉ có bảo trụ tính mạng của Lý Vân Tiêu mới là việc khẩn cấp trước mắt!
Cho nên trong nháy mắt hắn đã có quyết định, cho dù hi sinh chính mình nhất định phải cứu Lý Vân Tiêu.
Lam Nham chủ trầm giọng nói:
- Đại nhân, ta đi cùng ngươi!
Dứt lời liền đứng song song với Hiên Viên Diệu, tính toán cùng hi sinh.
Hiên Viên Diệu tựa hồ muốn phản đối, nhưng khí tức của Dận Vũ rất nhanh tới gần, làm cho hắn có cảm giác khó giải quyết, chỉ đành gật đầu nói:
- Được! Ngươi lưu lại, những người khác đi nhanh lên!
- Đi? Quá ngây thơ rồi!
Dận Vũ cười to điên cuồng, một mảnh long vực mở ra, đem cả thiên không toàn bộ ngăn chặn, mọi người cảm nhận được uy áp thật lớn, cảm thấy lồng ngực khó chịu, khí huyết sôi trào.
Dưới áp lực như thế, sắc mặt mỗi người vô cùng khó xem.
Phi Nghê đột nhiên cười nói:
- Mọi người không cần sợ, dù sao đều là chết, cũng không có gì quan trọng. Toàn bộ chúng ta đều xông lên tự bạo, cho dù không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808857/chuong-3762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.