Mấy người nhìn cảnh tượng đó càng biến sắc mặt, sợ hãi van xin.
Lỗ Thông Tử thả lỏng tay ra, lạnh lùng nói:
- Cách sống sót duy nhất là giết hết đám người Lý Vân Tiêu. Ta nói cho các ngươi một chuyện bi thảm, ta đã gieo cấm chế trên người các ngươi, có khế ước nô bộc, nếu ta chết thì các ngươi đều phải chết!
Đám Ma Quân mặt trắng bệch, mắt như cá chết không chút ánh sáng.
Lỗ Thông Tử lạnh lùng ra lệnh:
- Thế nào? Sao còn chưa ra tay?
Đám Ma Quân thấy Lỗ Thông Tử sắp nhúc nhích tay thì sợ hãi người run rẩy, từ bốn phương tám hướng lao vào đám người Lý Vân Tiêu.
Nhóm Huyền Hoa bay xuống chắn trước mặt Lỗ Thông Tử, bảo vệ gã.
Liễu Phỉ Yên biểu tình tức giận chỉ đằng trước, lạnh lùng nói:
- Cổ Phi Dương, không ngờ ngươi là loại người này, rắp tâm hại người muốn giết nghĩa phụ của ta! Hôm nay ta phải lấy đầu của ngươi xuống!
Mặt Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói với Vi Thanh sau lưng mình:
- Giao đám người này cho ngươi, hãy dùng Âm Dương Nhị Khí Bình hút bọn họ vào nhưng tuyệt đối đừng làm hại mạng sống của họ.
Vi Thanh hừ lạnh một tiếng:
- Không hại mạng sống thì hơi khó, công tác bảo mẫu đó tự ngươi làm đi. Cứ giao Lỗ Thông Tử kia cho ta!
Vi Thanh bay lên hướng tới Lỗ Thông Tử đứng sau lưng mọi người.
Giờ phút này Ma Quân từ tứ phía xông lên tấn công đều bị những bộ hạ và Tiểu Hồng ngăn lại.
Nguyệt cầm thanh kiếm nhỏ cũng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808832/chuong-3737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.