Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Bình tĩnh thì được nhưng sao ta thấy căn phòng này rất khó chịu, ẩn giấu mười cấm chế, vừa khởi động liền thành một căn phòng tử tù đúng không?
Nguyệt giật mình trừng mắt hai người kia:
- Cái gì?!
Hai Ma Quân biến sắc mặt, bỗng nhiên hóa thành độn quang định chạy.
Lý Vân Tiêu cười khẽ, năm ngón chộp, hai người kia lập tức bị trấn áp trên không trung chẳng thể nhúc nhích, không rớt xuống được.
Hai người vẻ mặt hoảng sợ, trong phút chốc trắng bệch.
Lý Vân Tiêu hòa nhã nói:
- Hai vị biểu hiện rất lạ, nào nào, chúng ta hãy tâm sự từ từ.
Hai người kia từ không trung vòng về, khi nhìn hướng Lý Vân Tiêu thì tinh thần rung động, khuôn mặt trở nên đờ đẫn.
Mắt Lý Vân Tiêu lấp lóe phù văn quỷ dị thoáng chốc hút đi tinh thần của hai người.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Tại sao muốn đối phó chúng ta?
Một Ma Quân cất giọng bằng phẳng không chút tình cảm:
- Vì các ngươi muốn đi thành Thiên Hàn.
Ba người ngạc nhiên.
Lý Vân Tiêu lại hỏi:
- Tại sao muốn đối phó người đi thành Thiên Hàn?
Ma Quân đáp:
- Vì một tháng trước tất cả đường đi thành Thiên Hàn đã bị phong kín, cấp trên có lệnh không ai được đi thành Thiên Hàn, không thì sẽ tru sát hết.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt hỏi:
- Tại sao!?
Lý Vân Tiêu chợt nhận ra có cái gì không đúng.
Ma Quân lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, đây là mệnh lệnh của cấp trên.
Lý Vân Tiêu trầm sư, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808813/chuong-3718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.