Người kia sửng sốt, đáp ngay:
- Chắc còn trong tay Thán bộ, bọn họ nhận gần một nửa tài nguyên của Phi bộ.
Thán bộ là thế lực từ bên ngoài tiến vào, cùng Âm bộ phân chia tài nguyên tài sản của Phi bộ lúc trước.
Lý Vân Tiêu hỏi rõ vị trí Thán bộ rồi mặc kệ nhóm người này, trực tiếp hóa thành độn quang rời đi.
Sau khi ba người Lý Vân Tiêu đi thì năm mươi người này lại giết nhau.
Nửa ngày sau, mấy luồng sáng bay ra từ Thán bộ đến bộ tộc khác, Âm.
Lát sau, từ Âm bộ bay lên mấy luồng sáng, tổng cộng chín bóng người bay hướng bắc thành.
Ở một nơi phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt, chín người đáp xuống.
Là ba người Lý Vân Tiêu và tộc trưởng, cường giả của Thán bộ, Âm bộ.
Thán ngượng ngùng cười nói:
- Đại nhân, sau khi tiểu nhân tiếp nhận truyền tống trận này thì phái một phần ba cường giả trấn thủ nơi đây mới tránh cho bị hủy trong lửa chiến.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ngươi làm rất tốt.
- He he.
Thán cười ruồi, vẻ mặt nịnh nọt thăm dò:
- Không biết khi nào đại nhân trở về?
Lý Vân Tiêu cười kỳ dị nhìn Thán, xem gã nghĩ một đằng nói một nẻo:
- A? Ngươi hy vọng ta trở về?
- Á... đương... đương nhiên!
Thán vội nói:
- Nhiều tài nguyên của Phi bộ bị mất trong lửa chiến, đa số bị Âm bộ cướp đi nên mới không có nhiều đồ hiếu kính đại nhân, thật là tiếc nuối và áy náy. Chờ lần sau khi đại nhân trở về chắc ta đã thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808812/chuong-3717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.