Lý Vân Tiêu dứt lời đại điện lại tĩnh lặng.
Ma Lâm Ngọc đột nhiên vỗ tay khen:
- Xuất sắc, phân tích rất hay! Ta cảm thấy hơn phân nửa đúng là vậy, quan trọng nhất là Huyền Minh Thạch hiện tại đúng thật ở trong tay ngươi phải không?
Mọi người cùng nhìn Lý Vân Tiêu, ánh mắt trở nên nóng cháy.
Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu nói:
- Không chỉ ở trong tay ta, hơn nữa cơ duyên tình cờ đã có chút thay đổi.
Ma Lâm Ngọc nhíu mày nói:
- Thêm chút biến đổi?
Sau đó chân mày Ma Lâm Ngọc giãn ra, lạnh lùng cười:
- Mặc kệ là biến đổi gì thì Huyền Minh Thạch vẫn là Huyền Minh Thạch, mau lấy ra cho bổn tọa!
Ma Lâm Ngọc vươn tay hướng Lý Vân Tiêu, kích động nói:
- Bổn tọa đã cảm nhận được khúc tay đó kêu gọi, chỉ cần luyện hóa Huyền Minh Thạch thì ta nhất định có thể trở về Thánh Ma cảnh!
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ngươi có thể trở về Thánh Ma cảnh hay không liên quan gì ta? Cục đá đó bây giờ là của ta.
Ma Lâm Ngọc cười khẩy nói:
- Ha ha, tìm cái chết!
Ma Lâm Ngọc bay xuống lao vào Lý Vân Tiêu.
Mấy Ma Quân biến sắc mặt, xoe tròn mắt nhìn. Bọn họ không quan tâm sự sống chết của Lý Vân Tiêu mà là chốn về của Huyền Minh Thạch.
Chỉ và Thương Quân căng thẳng nhìn, hai người vô cùng hối hận, nếu sớm biết Huyền Minh Thạch ở trên người của hắn thì mình đã giết hắn trước.
Còn một người cũng sắc mặt âm trầm đen như nhọ nồi, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808808/chuong-3713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.