Bùm!
Nguyên nắm tay của Chỉ nổ tung thành một đoàn ma khí, thân hình bay ngược ra sau, vì kéo lưới tơ đầy trời nên Chỉ không bay quá xa.
Chỉ hét to một tiếng:
- Đáng chết!
Toàn thân Chỉ tỏa ma khí bắn lên cao, lại hóa thành chưởng, lòng bàn tay gã ngưng tụ thanh trường mâu đâm tới.
Cùng lúc đó, Ma tộc xung quanh cắn răng tấn công, vì bọn họ hiểu rằng nếu Chỉ cũng chết thì xác suất bọn họ sống sót càng thấp hơn.
Mặt Ma Lâm Ngọc lạnh lùng, không đỡ trường mâu mà nhảy người lùi lại, bay về đỉnh đầu con bạch tuộc to.
Trường mâu xé gió đuổi theo nhưng bị bạch tuộc hút vào người.
Mặt bạch tuộc đen thui, dường như nó bị thương nhưng không đáng lo, nó từ từ tiêu hóa, sắc đen trên mặt cũng biến mất dần.
Khóe môi Ma Lâm Ngọc cong lên lạnh lùng, một tay bắt ấn:
- Nếu các ngươi đều không cam lòng bị ta ăn vậy chút nữa sẽ cho các ngươi cam lòng đi chết!
Dường như bạch tuộc bị kích thích, người trướng phồng lên, hàng trăm xúc tu căng cứng ra quất bốn phương tám hướng.
Mọi người hoảng hồn vội vàng vận công ngăn cản, nhưng tốc độ xúc tu quá nhanh còn bọn họ thì bị lưới tơ trói lại, nên nhiều người bị xúc tu cuốn lấy trói chặt người.
Xúc tu của con bạch tuộc vừa cứng vừa dính, nó biến to ra theo ngươi vùng vẫy, càng cuốn càng chặt, rất khó tránh thoát.
Trên xúc tu có ma lực không ngừng truyền từ người bạch tuộc để tăng mạnh lực lượng, mặt bạch tuộc nghẹn tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808807/chuong-3712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.