Thiên địa trong phút chốc chìm trong yên lặng như chết, mọi người hoảng sợ nhìn lạch trời đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn không chuẩn bị tư tưởng gì được, đầu óc ù đặc.
Lỗ máu trước ngực Lý Vân Tiêu nhanh chóng khép lại, người hắn đẫm máu, mặt trắng bệch nhưng tràn đầy vui mừng.
Một kiếm vừa rồi bay ra khỏi người tuy rằng tổn thương thân thể nhưng Lý Vân Tiêu không mất công sức gì đã tổn thương Trụ thật nặng.
Nếu dựa vào sức Lý Vân Tiêu vận dụng kiếm lực thì lúc này hắn đã dầu hết đèn tắt.
Lý Vân Tiêu dã mạo hiểm rất lớn, mượn lực lượng của Trụ khiến gã mua dây buộc mình, chơi với lửa có ngày chết cháy.
Lý Vân Tiêu hơi điều tức nguyên lực, vết thương nhỏ trước ngực khép lại, mắt hắn bắn ra sát khí lạnh lẽo. Lý Vân Tiêu lắc người thuấn di.
Chớp mắt Lý Vân Tiêu đến trước mặt Trụ, mắt hắn lạnh băng.
Trụ giữ tư thế tung nắm đấm, biểu tình kinh hoàng sợ hãi.
Mãi khi Lý Vân Tiêu xuất hiện gã mới tỉnh táo lại, hét to:
- A!
Khắp người Trụ nổ tung, một đống kiếm khí bay ra khỏi người.
Cũng may Trụ khá mạnh, hàng ngàn kiếm khí nổ chỉ làm gã thụt lùi mấy chục bước trên trời nhưng còn giữ được thân hình, không hàng giải.
Trụ khó khăn giơ tay lên bắt ấn, không ngừng ổn định thân hình, gã sợ bị hàng giải.
Trán Trụ toát mồ hôi hột hét to cầu cứu:
- Tranh đại nhân mau cứu ta!
Tranh cũng tràn đầy hoảng sợ, lấy lại tinh thần từ nhát kiếm kia, lắc người biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808768/chuong-3673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.