Tiểu Hồng hừ nói:
- Có việc cầu người thì nên có thái độ khiêm tốn, bộ dạng của ngươi rốt cuộc là ai cầu ai?
Lý Vân Tiêu ngăn cản Tiểu Hồng trách cứ, hắn mỉm cười nhìn Nguyệt:
- Vậy xin đại nhân đưa ra hai báu vật khác.
Sắc mặt Nguyệt khó xem, nàng lấy bảo kính ra trước e rrằng đối phương dã nhìn ra nó có giá trị thấp nhất trong ba vật.
Nguyệt cắn răng, vòng ngọc trong tay nàng chuyển động, linh quang lấp lóe, hai luồng sáng trước sau bắn ra.
Một luồng ánh sáng vàng, một luồng sáng đỏ bắn vào hư không biến ra khí nhả. Hai màu vàng và đỏ lu mờ ánh sáng phát ra từ bảo kính.
Nguyên mật thất trong phút chốc hóa thành thế giới ba màu, độc lập không quấy nhiễu nhau.
Trong ánh sáng màu vàng là một mảnh lá cây to lớn nhẹ nhàng lơ lửng, nhẹ như không có chút trọng lượng. Hoa văn trên lá cây rõ ràng, thấy rõ mạch lạc, thỉnh thoảng có trận quang lấp lóe trên miếng lá.
Trong ánh sáng đỏ là một thanh kiếm nhỏ màu đỏ, kiếm phong toát ra khói trắng nh một cây chùa sắt nung đỏ, sát khí khiếp người.
Mật thất tĩnh lặng chỉ còn ánh sáng ba sắc màu dao động trên không trung đan xen chiếu lên khuôn mặt ba người biểu tình khác nhau.
Nguyệt tràn đầy lo lắng và đau lòng, mắt hấp háy.
Tiểu Hồng không nói gì nữa, chỉ yên lặng nhìn. Dù Tiểu Hồng không hiểu thuật đạo cũng cảm giác được ba món chí bảo này cường đại, mắt đẹp hấp háy.
Lý Vân Tiêu không nói nên lời, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808734/chuong-3639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.