Sau nửa ngày, Lý Vân Tiêu mới nói:
- Tù và cá sấu ở đâu? Đều ở bên trong sao?
Cửu Uyên mỉm cười nói:
- Đi theo ta.
Thân ảnh hắn lóe lên, bay vào bên trong. Những người còn lại theo sau hắn.
Cách đó không xa có một thân ảnh màu trắng, hai mắt nhắm nghiền, bấm niệm pháp quyết tu luyện, chính là Tù.
Cá sấu cũng lẳng lặng phiêu phù trong hư không, vẫn không nhúc nhích, giống như ngủ say.
Trên người cả hai có bầu trời sao, giống như đang thu nạp tinh lực, nhưng cũng có chút quỷ dị.
Lý Vân Tiêu gọi một tiếng:
- Tù.
Âm thanh truyền qua, Tù không có phản ứng, nhưng cá sấu lại cảm ứng được, toàn thân run rẩy, mở mắt ra.
Đôi mắt vô cùng linh động, nó lập tức hóa thành cơn gió bay tới đầu vai Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, vỗ vỗ đầu của nó, an ủi nó.
Phi Nghê nói:
- Con bò sát này còn biết giả chết đấy, chúng ta trực tiếp ra tay thu hắn đi.
Cửu Uyên nói ra:
- Các ngươi thật muốn mang hắn đi?
Lý Vân Tiêu nghe ra hắn có ý khác, ngạc nhiên nói:
- Có vấn đề sao?
Cửu Uyên thở dài:
- Không có vấn đề, ta chỉ cảm thấy có chút đáng tiếc. Tù chính là đứa con thiên phú cao nhất của Dận Vũ, năm đó nếu không phải vạn linh vẫn lạc, sợ rằng đã bước vào Giới Vương cảnh. Hiện tại thân thể này là Tạo Hóa đại viên mãn, khoảng cách thánh thể còn một bước ngắn. Dùng tâm tính thuần túy của hắn hiện tại, nếu ở nơi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808684/chuong-3548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.