Dận Vũ á khẩu không trả lời được, không biết đáp thế nào, tức giận nói:
- Vậy ngươi bây giờ là một đám với bọn chúng? Không làm bằng hữu với ta?
Cửu Uyên lắc đầu thở dài:
- Ta đã không phải một đám với bọn họ, cũng sẽ không làm bằng hữu với ngươi. Ta có việc của mình muốn làm, chỉ là ta đáp ứng Lý Vân Tiêu, nếu có Ma tộc xâm lấn, ta sẽ không bó tay đứng nhìn.
- Hừ, đã nói thế, còn không phải một đám với chúng?
Dận Vũ nổi giận đùng đùng.
Cửu Uyên nói:
- Tùy ngươi nói thế nào cũng được, nếu ngươi đã không thích ta nói chuyện vạn linh chi địa, ta cũng không nói.
Lý Vân Tiêu thấy bí mật sắp được biết không thể biết, tức giận quát:
- Dận Vũ, ngươi dựa vào cái gì? Vạn linh chi địa cũng không phải của ngươi, chính là thiên hạ vạn linh, dựa vào cái gì không cho người khác nói?
- Hắc hắc.
Dận Vũ cười lạnh nói:
- Bởi vì này vạn linh chi địa trước kia chính là long vực, chính là của ta!
Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:
- Cho dù vạn linh chi địa là của ngươi, giới khanh thì sao? Giới khanh là cường giả khác đánh bại ngươi sinh ra, có lẽ quyền sở hữu thuộc về người đánh bại ngươi nha?
Dận Vũ tức muốn nổ phổi, giận dữ hét:
- Câm miệng!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Có lẽ câm miệng là ngươi mới đúng!
Hắn vung tay lên, quát:
- Giết ba người này!
Đám người Mạch đã sớm chờ lệnh, nghe vậy cũng ra tay ngay.
Hơn mười đạo hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808683/chuong-3547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.