- Đi!
Trong nháy mắt Dận Vũ phân tâm, Phi Nghê và Tiểu Hồng nhìn nhau, hóa thành hào quang rời đi.
- Đuổi theo!
Dận Vũ ăn cả kinh, đây là cơ hội ngàn năm có một, tuyệt đối không thể để Lý Vân Tiêu chạy. Thậm chí tạm thời buông tha ba long tử cũng phải lưu Lý Vân Tiêu lại.
Nhưng lại sợ chọc giận Viện, trầm giọng nói:
- Đều chú ý một chút, đừng để lực lượng chấn động quá lớn.
Nếu phần đông Chân Linh đồng thời vọt lên, chấn động sẽ làm hư ảnh Trọc Khôn tan biến, như vậy phiền toái lớn lắm.
Cả đám người hóa thành hào quang, cố ý bay vòng ra xa, lúc này mới dám đuổi theo đám người Phi Nghê cùng Tiểu Hồng.
Trong sương mù mờ ảo, trước tấm kính bằng nước thật lớn có hơn trăm võ giả đang ngồi, bọn họ bấm niệm pháp quyết điểm vào mặt kính.
Nam Khâu Vũ đứng chắp tay, lẳng lặng quan sát, nhưng sắc mặt không tốt.
Khuy thiên kính ảnh thuật và thủy ảnh thuật bình thường có khác biệt rõ ràng, chính là một môn vô thượng thần thông. Trong phạm vi nhất định, chỉ cần có hào quang tỏa ra sẽ bắt được hình ảnh, hoàn toàn không quan hệ tới tu vị võ giả.
Mà thủy kính thuật bình thường, chỉ cần người bị quan sát có thực lực mạnh, như vậy sẽ bị chấn động không gian ảnh hưởng, không thể nào nắm được tình hình.
Mà vừa rồi thủy kính thuật đã bị phế đi, hình chiếu chỉ là tối tăm, tối không thấy mặt trời.
Loại tình huống này chưa bao giờ gặp qua, làm cho Nam Khâu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808668/chuong-3532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.