Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Tuy ta không biết thời gian, không gian nhưng có thể dự kiến rất nhanh chân long thế hệ mới sẽ sinh ra. Khi đó thêm một vị giới vương cảnh tồn tại, toàn thế cục sẽ khác đi.
Mấy lời này không chỉ Lý Vân Tiêu vững bụng, mọi người đều yên lòng.
Lý Mang Sơn nói:
- Mục Địch đại nhân nói rất đúng, còn có nhiều cường giả trong đảo Huyền Ly vẫn đang mê man đang dần tỉnh dậy. Đảo chủ đại nhân cũng là thực lực thông huyền, sâu không lường được.
Lý Vân Tiêu phấn khởi tinh thần:
- Nếu vậy thì không nên chậm trễ, chúng ta về thành Viêm Vũ ngay bàn bạc chuyện chế tạo thành lũy di động đi, trong lòng ta có chút ý tưởng.
Lý Vân Tiêu nhớ đến đảo Thông Thiên của Mục gia có một khôi lỗi cơ quan to lớn, nếu chế tạo ra mười đảo lớn như thế thì có ý nghĩa rất lớn cho việc Thiên Vũ giới trấn thủ khe hở.
Phi Nghê nói:
- Vậy chỗ này làm sao đây? Mặc kệ nó?
Lý Mang Sơn nói:
- Mọi người bị thương hoặc chết, nơi này do mấy người chúng ta trông chừng một lúc đi.
Lý Mang Sơn chỉ vào chín người khác.
Chín người kia lập tức kêu la không chịu làm.
- Chúng ta cũng trông chờ đi thành Viêm Vũ tham ngộ quy tắc!
- Đúng rồi, khó khăn lắm mới ra đảo Huyền Ly, điều kiện nơi này ác liệt hơn cả đảo Huyền Ly, ai thèm ở lại đây!
- Chẳng lẽ chúng ta không bị thương sao? Vết máu trên mặt ta là từ đâu?
Lý Mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808600/chuong-3464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.