Lăng Bạch Y cảnh cáo Lý Vân Tiêu:
- Chuyện của bổn tọa không cho phép ngươi tùy ý nhúng tay, tuyệt không có lần sau!
Lăng Bạch Y nhẹ nhàng bay đi vòng chiến.
- Lần sau cái đầu ngươi!
Lý Vân Tiêu nổi giận mắng: -
- Nếu không phải có ma kiếp thì bản thiếu gia giết ngươi ngay bây giờ! Nếu không phải thực lực của ngươi thấp, đánh mãi không xong thì bản thiếu gia cần chi đánh lén? Ngươi nghĩ rằng ta thích tập kích sao? Ta phi, làm mất tôn nghiêm!
Lý Vân Tiêu mắng mấy câu nhưng cười tủm tỉm bị Lăng Bạch Y lơ, hắn mất hứng thú tiếp tục bay vào vòng chiến chém giết
Trong lòng mỗi người đều nổi lên hân hoan, chiến thắng ngay trước mắt.
Mãi đến giờ phút này khe hở không còn Ma tộc xuất hiện, trên bầu trời rất nhanh thanh lý sạch.
Vi Thanh thu Âm Dương Nhị Khí bình về, cả bầu trời chỉ còn lại tiếng thở dốc của đám người và binh khí sát lục, còn lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Dưới đất toàn là lồi lỗm đen thui, mặt đất nứt nẻ không ra hình dạng, hoàn toàn không có chút dấu vết thành phố.
- Kết thúc sao?
- Thắng sao?
Hai vấn đề này quanh quẩn trong lòng mỗi người. Lý Vân Tiêu ngẩng đầu lên nhìn khe hở, con ngươi không ngừng co rút.
Linh Mục Địch lạnh lùng nói:
- Ta không biết đã chấm dứt chưa nhưng bên Ma tộc chắc chắn cũng giết đến lạnh lòng. Chiến dịch lần này hoàn toàn không thua gì những trận đại chiến mười vạn năm trước, sau khe hở chắc có mấy vị Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808599/chuong-3463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.