Chương trước
Chương sau
Mọi người biến sắc mặt, tuy có mặt đều thấy rõ Thánh vực suy bại nhưng thành Hồng Nguyệt dù gì còn trong quyền khống chế của Thánh vực, Lý Dật nhà ngươi chẳng phải là người của Vi Thanh sao? Nói như vậy không thành vấn đề sao?
Mọi người liếc trộm hướng Tần Xuyên. Gã bình tĩnh uống trà không có biểu tình. Đám người tim rót cái bịch, nhận ra có gì đó không đúng.
Lý Dật tiếp tục bảo:
- Trên Thánh vực tàn phá nổi lên hai siêu thế lực, một là đảo Huyền Ly, một là Thiên Vũ Minh. Hừ, nói đến hai thế lực lớn này lại khiến người tức giận. Thiên Vũ Minh phong ấn quy tắc thập phương, phải thuận theo hắn mới cho đi Nam vực cảm ngộ, tỏ rõ là đối địch với vũ giả trong thiên hạ. Ngay cả bản thành chủ là người sinh trưởng ở Nam vực, có nhà cũng không thể về!
Lý Dật tức giận nói:
- Đảo Huyền Ly đó cũng đáng ghét, vốn nên giúp đỡ chính nghĩa, tiêu diệt Thiên Vũ Minh làm chuyện bất nhân bất nghưiã mới đúng. Kết quả là bắt tay nhau làm chuyện xấu, chỉ cầu chính mình phát triển là được, hoàn toàn không để ý người trong thiên hạ chết sống!
- Đúng rồi, cách làm của Thiên Vũ Minh rất bá đạo!
Đám người bàn tán xôn xao, những người được Lý Dật mời đều không tham gia Thiên Vũ Minh, nghe xong rất là tức giận chỉ muốn giết tới Thiên Vũ Minh, bảo vệ chính nghĩa.
Lý Dật cảm thán nói:
- Bởi vậy mới nói, trên đời này nhỏ yếu sẽ bị khi dễ. Hôm nay ta tìm mọi người lại đây, chúng ta cùng nhau tổ kiến liên minh đối kháng lại đảo Huyền Ly và Thiên Vũ Minh đi!
- Cái gì?!
Lời thốt ra làm bốn phía giật mình, nhiều người mặt xanh mét.
Kêu bọn họ phất cờ trợ uy còn được, bảo bọn họ vác dao vác thương đi đấu với đảo Huyền Ly, Thiên Vũ Minh sẽ sợ tè trong quần.
Đinh Sơn con ngươi co rút, mắt bắn ra tia sáng.
Ý tưởng của Lý Dật giống với Đinh Sơn!
Lý Dật nhìn quanh:
- Các vị cảm thấy chúng ta quá nhỏ yếu, chưa thể đối kháng lại bọn họ đúng không? Ta hiểu điều đó, nhưng chuyện gì cũng do con người từ từ làm ra. Lúc Thiên Vũ Minh thành lập có ai ngờ nó sẽ được quy mô hiện giờ không?
Vạn Hiên Ngang mở miệng hỏi:
- Nếu liên minh thì về sau phát triển như thế nào?
Mắt Lý Dật hấp háy tia sáng, tinh thần tỉnh táo phấn khởi nói:
- Ta đã nghĩ đến tương lai rồi. Chỉ cần chúng ta liên hợp lại, có hai thương minh tham gia sẽ trở thành lực lượng không thể bỏ qua, dù không địch lại đảo Huyền Ly và Thiên Vũ Minh nhưng ít ra có thể đối kháng với Thánh Ma hiện tại. Vậy thì không ai có thể bỏ qua sự tồn tại của chúng ta. Ma kiếp sắp đến, đảo Huyền Ly, Thiên Vũ Minh sẽ chấp nhận chúng ta tồn tại, không thể nội bộ đánh nhau vào lúc này!
Vạn Hiên Ngang gật gù vuốt râu bạc:
- Ý của ngươi là thừa dịp ma kiếp giáng xuống, khi ba đại thế lực kháng ma thì chúng ta lo phát triển cho mình?
- Đúng vậy! Lão tiên sinh thật là thần cơ diệu toán, một chốc đã đoán trúng ý tưởng của ta!
Lý Dật hưng phấn nói:
- Trời sập có mấy người cao chống. Chúng ta không đủ cao cứ lo phát triển bản thân, để mình cao lớn rồi tính. Chờ sau khi bọn họ giao chiến với Lý Dật sẽ là cục diện lưỡng bại câu thương, chúng ta đã lớn mạnh có thể trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, thống nhất Thiên Vũ giới!
Lý Dật càng nói càng phấn khởi, lạnh lùng nói:
- Thậm chí là Ma giới, nếu có cơ hội chưa chắc không thể đi qua, thống nhất luôn Ma giới!
Mấy lời đó khiến những người có mặt trợn mắt há hốc mồm, không ngờ trong lòng vị thành chủ trẻ tuổi này ôm khát vọng to lớn xa xôi như thế.
Với người bình thường thì có thể chống cự ma kiếp, để Thiên Vũ giới không bị xâm phạm là được. Hùng tâm của Lý Dật quá to lớn, muốn thống nhất Thiên Vũ giới rồi đi thống nhất Ma giới.
Mọi người giật mình qua đi toát mồ hôi ròng ròng, nhiều người dùng tay áo lau trán.
Vạn Hiên Ngang đột nhiên cười phá lên, vuốt râu:
- Ha ha ha!
Vạn Nhất Thiên châm chọc nói:
- Lão tổ tông, ta đã nói tiểu tử này đồ ngốc, chỉ biết mơ tưởng viễn vông.
Ai ngờ Vạn Hiên Ngang lại khen:
- Khá, rất khá, có phong phạm ngày xưa của ta! Nếu không có khát vọng to lớn xa vừi thì sao sáng lập ra thương hội đệ nhất thiên hạ như Vạn Bảo lâu? Nhưng muốn thống nhất hai giới thì tiểu tử, ngươi sẽ phải đi con đường rất xa.
Vạn Nhất Thiên hóa đá, cảm giác gió lạnh thổi vù vù, thời tiết hơi rét.
Lý Dật cười tủm tỉm:
- Tại hạ chỉ suy nghĩ lung tung, chuyện tương lai ai biết được, đi một bước tính một bước. Nhưng nếu có khởi đầu tốt là đã thành công một nửa, các vị cảm thấy sao?
Nhiều người im lặng, không ai dám tiếp lời.
Nếu tỏ thái độ nghĩa là biểu minh sẽ đứng về phía Lý Dật.
Vạn Hiên Ngang nói:
- Cách nghĩ của ngươi rất tốt, ta rất công nhận.
Lý Dật mừng rỡ hỏi:
- Lão gai tử đồng ý tham gia liên minh?
Vạn Hiên Ngang gật đầu nói:
- Đúng vậy!
Vạn Nhất Thiên:
- ...
Vạn Nhất Thiên cảm thấy mình vô hình, cảm giác lúng túng, xấu hổ, tức tối cũng không có, gã hóa đá tại chỗ.
Vạn Bảo lâu tỏ thái độ thế là những người khác thảo luận bàn bạc, biểu tình trầm trọng.
Lý Dật nhìn hướng Đinh Sơn:
- Đại nhân thì sao? Nếu Đinh Sơn đại nhân cũng tham gia thì nam bắc thương minh lại là một nhà.
Sắc mặt Đinh Sơn trầm trọng, lòng nhanh chóng tính toán.
- Dù lão phu đồng ý tham gia thì nam bắc thương minh cũng không phải là một nhà, mỗi người tự lo việc mình.
Lý Dật cười nói:
- Những việc này chờ kết minh xong chúng ta sẽ bàn nội bộ sau. Miễn hai vị đồng ý thì con đường này rất có triển vọng!
Đinh Sơn gật đầu:
- Nếu vậy thì lão phu tạm thời đồng ý.
- Ha ha ha! Tốt, tốt!
Mắt Lý Dật sáng rực, mừng rỡ nói:
- Có haiminh tham gia thì liên minh xem như hình thành, các vị còn lại thì sao?
Lý Dật liếc qua mấy người khác, lạnh lùng hỏi:
- Các người còn do dự điều gì?
- Cái đó...
Mọi người nhìn nhau.
Một người đứng dậy, chắp tay nói:
- Thành chủ đại nhân, kết minh đúng là việc tốt nhưng Thiết Quyền môn ta ít tới lui với bên ngoài, không có dã tâm gì quá lớn, vì vậy tạm thời chưa muốn tham gia liên minh.
Có một người đứng dậy liền kéo theo một đống, nhiều người nhẹ gật đầu định tìm lý do từ chối.
Lại một người đứng ra nói:
- Xích Vân trang của ta thực lực thấp, không tiện cuốn vào phân tranh đại lục, tạm không tham gia liên minh.
Lý Dật biểu tình cực kỳ khó xem. Mấy người khác cũng rục rịch.
Lý Dật nói ngay:
- Không tham gia liên minh thì bản thành chủ cũng không ép, dù sao đây là lựa chọn của cá nhân, không miễn cưỡng được, mọi người thấy có đúng không?
- Đúng, đúng. Thành chủ đại nhân thật là khai minh.
Đám người thầm thở phào, cứ tưởng Lý Dật sẽ nổi khùng lên, giờ thì thả lỏng trái tim treo cao.
Lý Dật tiếp tục bảo:
- Nhưng liên minh vì để giữ kín bí mật của mình, vừa rồi ta đã nói ra phương châm sách lược phát triển trong tương lai, bí mật quan trọng như thế không thể truyền ra ngoài. Bản thành chủ trước giờ chỉ tin người chết mới giữ bí mật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.