Lý Dật lạnh lùng hỏi:
- Có cần ta tìm người khám lưỡi giúp Nhất Thiên đại nhân không? Nếu không được thì đổi cái lưỡi khác, hoặc... Huyết Trà của ta dùng máu Vũ Đế làm phân bồi dưỡng ra, hay là dùng máu của thần cảnh đại nhân thử?
Rầm!
Cái bàn trước mặt Vạn Nhất Thiên nháy mắt lật tung, mảnh vỡ đầy đất.
Đại điện yên lặng nghe tiếng kim rơi.
Vạn Nhất Thiên sắc mặt âm trầm, nhếch mép cười gằn, người dâng lên sát khí:
- Thành chủ đại nhân quả nhiên anh hùng tài ba, tư duy không giống người thường, tuổi trẻ đã muốn tìm chết!
Mắt Lý Dật xoe tròn, đặc biệt liếc Vạn Hiên Ngang vài cái.
Lý Dật cố nén sát khí trong lòng, lạnh lùng nói:
- Ta hôm nay mời các vị tiến đến không vì gây chuyện mà là cùng bàn việc lớn. Vạn Nhất Thiên nhà ngươi ba lần bốn lượt khiêu khích, ta không nhịn nữa!
Vạn Nhất Thiên cười khẩy nói:
- Chỉ bằng vào ngươi còn muốn cùng bàn việc lớn? Có phải đã đánh giá mình quá cao?
Không đợi Lý Dật trả lời, Đinh Sơn đập bàn nạt lại:
- Vạn Nhất Thiên, nếu ngươi khó chịu cứ nói thẳng ra ngay đi, thiếu ngươi càng yên tĩnh hơn. Kẻ đánh giá cao chính mình là ngươi mới đúng!
Mâu thuẫn giữa nam, bắc thương minh đã sớm tới mức kịch liệt, tùy thời bùng nổ địa chiến cuối cùng.
Cho nên Đinh Sơn chưa từng nghĩ đến việc hòa hoãn. Giờ Vạn Nhất Thiên và Lý Dật mâu thuẫn, Đinh Sơn chỉ cần thuận thế đổ dầu vào lửa, khiến hai người lập trước nước lửa khó dung thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808560/chuong-3424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.