Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Nói rất đúng. Nhưng đại nhân cảm thấy đó sẽ là yêu cầu ‘bình thường’ sao?
Đột nhiên một giọng nữ nhân vang bên tai mọi người:
- Ha ha ha! Đừng nghĩ xấu về ta như vậy, thật ra yêu cầu của ta rất bình thường.
Mọi người hoàn toàn biến sắc mặt.
Với thực lực của bọn họ thế nhưng không phát hiện có người.
Hoang và Ngải mắt tràn đầy giật mình, tin tưởng lời đám người Lý Vân Tiêu đã nói hơn.
Lý Vân Tiêu giận dữ gầm lên:
- Quy Khư!
Kình khí mất kiểm soát nổ tung trong đại điện, Lý Vân Tiêu vọt ra ngoài trước.
mấy người khác theo sau.
bên trên đại điện, dưới không trung vạn dặm, hai bóng người đơn độc đứng.
Hoang, Ngải thầm giật mình. Cả ảo cảnh không chỉ là không gian độc lập còn có phòng ngự kết giới cực mạnh. Nếu yêu tộc không mở cấm chế, cưỡng ép tiến vào sẽ gây xao động.
Nhưng trong ảo cảnh vẫn gió êm sóng lặng, chẳng có một chút dập dờn.
Hoang tức giận quát:
- Các ngươi vào bằng cách nào?!
Hoang là hoàng của vạn yêu, lúc này gã phải đứng ra.
Tiếng rống của Hoang thế mới dẫn đến yêu tộc trong ảo cảnh náo động, nhiều cường giả bất chợt phát hiện bóng dáng Ninh Khả Nguyệt, Thiên Tư, từ bốn phương tám hướng tụ tập lại bao vây hai người này.
Lý Vân Tiêu luôn nhìn chằm chằm hai người, không nhúc nhích, như hóa thạch từ ức vạn năm. Thù hận khắc cốt minh tâm khiến người đau nhói lòng.
Thiên Tư cười khẩy nói:
- Xì, chúng ta lặng lẽ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808536/chuong-3400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.