Ba Mộc nói:
- Chưa thua thì lấy gì chuyển bại thành thắng?
Tù vội la lên:
- Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra đám người Lý Vân Tiêu chết chắc sao?
Ba Mộc lắc đầu nói:
- Không nhìn ra.
Tù giận dữ:
- Đồ bỏ Dận Vũ nói đúng, các ngươi thật là đầu gỗ óc heo! Nếu chúng ta không phải châu chấu chung sợi dây thì ta rất muốn cho các ngươi chết chưa hết tội!
Ba Mộc mỉm cười nói:
- Vậy chờ chết rồi tính tiếp đi.
Tù tức giận quát:
- Ngươi nhìn cái tính cách quái đản của ngươi xem! Ngươi không rõ tại sao lúc trước ta không thân với ngươi? Bản thân ngươi không suy nghĩ sao?
Ba Mộc phớt lờ Tù, hai tay vẽ trước mặt dường như đang thi triển loại bí thuật nào đó.
Như Thị Ngã Văn tỏa ánh sáng vàng chóia lòa, mảng lớn phù văn nổi lên trên cánh hao.
Nguyên Hải chi sâm lâm chấn động dữ dội sắp trời sụp đất nứt.
Mặt đất nứt nẻ, Hải Hoàng Điện hoàn toàn vụn vỡ không chừa một miếng ngói.
Ánh sáng vàng bắn ra từ mặt đất khuếch tán trên bầu trời, hóa thành một cung điện màu vàng.
Vương tộc Tứ Hải giật mình kêu lên:
- Hải Thần điện!?
Ba Long lộ vẻ mặt hoảng hồn. Nghe đồn có Hải Thần điện tồn tại, dù là Ba Long cũng không rõ thật giả.
- Cái này...
Lý Vân Tiêu ngây người, ngơ ngác nhìn bóng điện màu vàng, giống Thánh Ma điện y như đúc.
Thần điện tỏa ánh sáng vàng mông lung phát ra sức mạnh hùng vĩ to lớn.
Luồng sáng từ điện bay xuống, mỗi cột sáng đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808515/chuong-3379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.