Thái Du Hồng Trần quyết vỗ vào bóng đen, Quỷ Mã tộc lùn bị chấn văng ra.
Hai người cùng thụt lùi mấy bước, lực lượng ngang nhau.
Bóng đen khác lượn vòng trên cao đánh lén hướng Phi Nghê.
Phi Nghê cười lạnh một tiếng, hai tay giương ra bay đi.
Tư thế nhẹ nhàng như chim phượng về tổ, lượn vòng trong rừng.
Tuy chạy trốn nhưng Phi Nghê biểu hiện nhẹ nhàng, rất là tiêu dao.
Quỷ Mã tộc vạm vỡ thì đánh hụt, mặt xanh mét khẽ hừ đuổi theo.
Lý Vân Tiêu nhìn Tù đứng phía xa, xì cười giễu cợt:
- Xem ra không cần Hải Thần đại nhân ra tay thì thế cục đã đảo ngược.
Thật ra trong lòng Lý Vân Tiêu rất lo âu, có Xán và Trác tham chiến chỉ có thể nói thế ụcc tốt hơn một chút, nhưng nếu cứ đánh tiếp e rằng thua nhiều thắng ít.
Nên Lý Vân Tiêu cố ý châm chọc làm Tù rối loạn, do đó tìm ra sơ hở của gã.
Quả nhiên Tù biểu tình cực kỳ khó xem.
Không phải vì Lý Vân Tiêu châm chọc có hiệu quả mà do đối thủ Tù e ngại nhất, Ba Mộc chưa ra tay. Ba Mộc như hòn đá đè nặng ngực Tù.
Tù không nhịn được nữa:
- Ba Mộc, mười vạn năm đã qua, lại cho ta lĩnh giáo cao chiêu của ngươi đi!
Tù bay lên cao, ánh sáng xanh trên người biến ra hình rồng gầm rống xông lên.
- Muốn chiến với Ba Mộc tiền bối phải qua ải ta đã!
Lý Vân Tiêu lắc người biến thành tia chớp lao nhanh thoáng chốc xuất hiện bên dưới thanh long, kiếm vung lên cao.
Xoẹt xoẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808506/chuong-3370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.