Rào rào! Rào rào!
Mảng lớn nước biển bắn tung. Hàng trăm, ngàn chiến sĩ Hồng Giải lao ra theo bao vây hơn mười người lại.
- Ha ha ha! Cuối cùng phần thắng là của chúng ta!
Tộc trưởng Hồng Giải tộc hăng hái phấn chấn kiêu ngạo nói:
- Cuồng Sa, quỳ xuống dập đầu trước bản tộc trưởng mấy cái sẽ tha mạng cho ngươi!
Tộc trưởng Cuồng Sa tộc khinh miệt liếc tộc trưởng Hồng Giải tộc, không thèm để vào mắt.
Tộc trưởng Hồng Giải tộc lửa giận ngút trời kêu to:
- Chết tiệt! Giết, giết bọn họ, không chừa một tên!
Rất nhiều chiến sĩ Hồng Giải cuồng lao qua, sát khí ngút trời.
Hơn mười vị chiến sĩ Cuồng Sa tộc vẻ mặt bi ai nhưng đều thấy chết không sờn, mấy tiếng gầm kinh thiên động địa giết hướng đám chiến sĩ Hồng Giải. Trong phút chốc chiến sĩ Cuồng Sa tộc chiếm ưu thế.
Chợt trong biển vọng ra thanh âm gài nua chất chứa tràn đầy bi ai khẽ thở dài:
- Cuồng Sa, cần gì như vậy? Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, chỉ cần ngươi từ bỏ chống cự thì Cuồng Sa tộc còn tiếp tục kéo dài.
- Hừ!
Tộc trưởng Cuồng Sa tộc nhìn vỏ rùa to lớn như đảo dưới mặt nước, cười khẩy nói:
- Xin lỗi, bổn tọa chỉ có nhiệt huyết, thiếu tính khúm núm nịnh bợ, chưa bao giờ biết cái gì gọi là biết điều!
Quy Vương thở dài nói:
- Ngươi cứ cố chấp như vậy sẽ hại toàn tộc chôn cùng ngươi.
Tộc trưởng Cuồng Sa tộc lạnh lùng cười:
- Chết đứng còn tốt hơn ngươi quỳ dưới chân đám cua binh mà bổn tọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808492/chuong-3356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.