Linh Mục Địch nói:
- Để Bàn Nghị cùng ngươi đi, không thì ta xem có ai rảnh không.
Lý Vân Tiêu tò mò hỏi:
- Tại sao phải mang Bàn Nghị theo? Ta thấy chưa chắc Bàn Nghị sẽ vui lòng đi.
Bàn Nghị đứng gần đó nghe vậy quả nhiên cau mày lại, bộ dáng miễn cưỡng.
Linh Mục Địch liếc Bàn Nghị, mắt lóe tia hồi ức và đau buồn:
- Cuộc chiến phong ma ngày xưa, Hiểu Phong Tàn quen thân với Hải Thần Ba Mộc.
- Hiểu Phong Tàn . . .
Cái tên vụt qua não Lý Vân Tiêu, hắn liếc Bàn Nghị. Tuy rằng cảnh còn người mất nhưng thân xác Bàn Nghị đúng là Hiểu Phong Tàn.
Lý Vân Tiêu nói:
- Dù vậy thì Bàn Nghị đã không phải là Hiểu Phong Tàn. Thôi được, coi như kéo dài chuyện năm đó đi. Bàn Nghị, ngươi hãy đi một chuyến với ta.
Dù lòng Bàn Nghị không vui nhưng chẳng hiểu sao gã ít khi cãi lệnh Lý Vân Tiêu. Bàn Nghị ừ khẽ, gật đầu.
Linh Mục Địch nói:
- Hay kêu thêm mấy vị hồng nhan tri kỷ của ngươi . . .
Linh Mục Địch vốn định gọi Bắc Quyến Nam nhưng Bắc Quyến Nam đã bế tử quan, cảnh giới vốn bị rớt có dấu hiệu phục hồi.
Trong mấy hồng nhan tri kỷ của Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch chỉ biết có Phi Nghê là rảnh rỗi. Tuy Khúc Hồng Nhan, Lạc Vân Thường chưa bế tử quan nhưng Lý Vân Tiêu biết hai người đến bình cảnh tu luyện, tuyên bố bế tử quan thật ra là tùy thời đợi lệnh.
Hiện giờ Phi Nghê chỉ cần không ngừng hấp thu Thiên Phượng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808491/chuong-3355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.