Chương trước
Chương sau
- Ha ha ha!
Xán và Trác mừng như điên, mới rồi hai người bị áp chế chiến đấu toàn thân đầy vết thương, hộc bãi máu. Trong bụng Xán và Trác nghẹn cục tức, rất tức giận.
Áp chế bỗng biến mất, Xán và Trác cuồng rống xông lên, tay không xé xác mấy con ma thú để giải mối hận trong lòng.
Ngay lúc này không gian cả đại điện hơi hỗn loạn, là điềm báo có bão không gian.
Đế Già vừa kinh vừa tức giận quát:
- Lý Vân Tiêu, mau thu huyền khí của ngươi lại, nếu không các ngươi chết chắc!
Lý Vân Tiêu lơ lửng trên Đâu Suất Thiên Phong, châm chọc ôm quyền chắp tay tỏ vẻ biết ơn:
- A? Đế Già đại nhân quan tâm ta vậy sao? Vô cùng cảm kích.
Đế Già tức nín thở, giận dữ quát:
- Ngươi nghĩ ngọn núi này có thể hủy ma điện của ta sao? Kẻ điên nằm mơ! Ta chỉ không muốn ma điện bị tổn hại, nếu còn tiếp tục chấp mê bất ngộ thì kẻ chết vẫn là các ngươi!
Đế Già nói xong báy lên cao đáp xuống trên đỉnh vương tọa, hai tay bắt ấnquyết, ma phù xoay tròn quanh thân.
Trong phút chốc trăm luồng sáng đen từ đại điện tụ tập lại quanh vương tọa đối kháng Đâu Suất Thiên Phong. Linh áp khủng bố biến thành các tia chớp bắn đi bốn phương tám hướng.
Lý Vân Tiêu không ngừng tính thầm, ma điện rộng lớn xinh đẹp này chưa chắc Đâu Suất Thiên Phong có thể phá hủy dễ dàng. Ánh sáng xanh trên ngọn núi không ngừng yéu đi, chỉ có thể khuấy động không gian đại điện chứ không tạo thành hủy diệt thực chất.
Nhưng sắc mặt Đế Già càng khó xem, trước khi thực lực của gã tăng trưởng thì điện Thánh Ma gần như là chỗ dựa mạnh nhất của gã. Nếu điện Thánh Ma bị tổn hại nặng nề sẽ là đả kích lớn cho thực lực của Đế Già.
Tuy nhien lực lượng hiện tại của Đế Già không thể phát huy tất cả uy lực điện Thánh Ma, không thì đã sớm giết sạch nhóm Lý Vân Tiêu, hiện tại bị Đâu Suất Thiên Phong đè ép rất là chật vật.
Trên vương tọa khảm nhiều châu thạch bảo ngọc đang vỡ ra, Đâu Suất Thiên Phong rung bần bật, đất đá đổ rầm rầm, cảm giác như đồng quy vu tậ.
Đột nhiên bên trên vương tọa hiện ra bóng người, một luồng sáng trắng đáp xuống, là một nữ nhân.
Lý Vân Tiêu, Đế Già lòng rung động, kinh kêu:
- Tiểu Hồng!
Nữ nhân chính là Tiểu Hồng, nàng liếc Lý Vân Tiêu, khi đáp xuống thì hai tay bắt ấn, giống y như ấn quyết của Đế Già. Tiểu Hồng vỗ mạnh vào vương tọa.
Ma quang nở rộ, phù văn chuyển động trên vương tọa. Những bảo thạch sắp nát, chưa nát bỗng chốc sáng rực phản chiếu ngũ quang thập sắc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vương tọa phát ra lực lượng cường đại áp chế ánh sáng xanh, đất đá trên Đâu Suất Thiên Phong rơi rớt càng dữ dội, nhiều đất cát đá vụn rơi xuống.
Lý Vân Tiêu cảm giác Đâu Suất Thiên Phong không chống đỡ nổi nữa, hắn vội thu bắt ấn lại.
Lực lượng phản phệ dần xâm chiếm tâm huyết Lý Vân Tiêu, hắn khẽ rên, bị thương.
Tiểu Hồng thấy vậy nhíu mày, quan tâm hỏi:
- Vân Tiêu ca ca có sao không?
Lại có bóng người bay qua bên trên đại điện, sau lưng cõng một quan tài, là Cảnh Thất. Mặt Cảnh Thất trắng bệch nhìn đám ma thú, vừa nghi ngờ vừa vui mừng.
Lý Vân Tiêu khẽ rên, lạnh lùng nhìn Tiểu Hồng:
- Sao nàng đến đây?
Đế Già cũng lộ vẻ mặt giật mình nhìn Tiểu Hồng chằm chằm. Hai người cùng là phân thân Ma Chủ, là tử địch bẩm sinh, chỉ muốn nuốt trọn đối phương, thành toàn chính mình.
Tiểu Hồng chỉ vào Đế Già, tức tối nói:
- Hắn đến được tại sao ta không thể?
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Thế là nàng muốn hợp sức với hắn giết ta phải không?
Tiểu Hồng vội lắc đầu nói:
- Sao Vân Tiêu ca ca nói vậy? Đương nhiên không phải, nhưng ta cũng muốn có điện Thánh Ma, không mong Vân Tiêu ca ca phá hủy nó.
Lý Vân Tiêu xoe tròn tròng mắt:
- Nếu nàng đứng về phía Thiên Vũ giới, không theo Ma tộc thì ta có thể hợp tác với nàng giết Đế Già, trợ giúp nàng có được điện Thánh Ma.
Đế Già nghe vậy hoàn toàn biến sắc mặt.
Tiểu Hồng mừng rỡ hỏi:
- Thật không?
Tiểu Hồng vốn sinh ra trong Thiên Vũ giới, nói chính xác thì nàng cũng xem như người Thiên Vũ giới, sẽ không theo đám Ma tộc làm mưa làm gió.
Đế Già tức giận quát:
- Đế Dạ! Đừng quên tại sao tộc ta công chiếm Thiên Vũ giới, ngươi dám tùy tiện bỏ lại sứ mệnh này sao?
Tiểu Hồng cười lạnh nói:
- Xin lỗi, ngươi nhận sai người, nô tên Tiểu Hồng, người mà ngươi nói sớm không tồn tại.
Đế Già càng tức điên lên nhưng lòng thầm e ngại Tiểu Hồng.
Lý Vân Tiêu cười to nói:
- Ha ha, vậy còn chờ cái gì? Hợp sức giết hắn!
Lý Vân Tiêu cuồng cười giơ kiếm đâm vào Đế Già.
Tiểu Hồng đột ngột ra tay, Băng Sát Tâm Diễm bay lên từ lòng bàn tay múa cùng áo trắng.
Hai người lĩnh ngộ thiên đạo cực mạnh, phối hợp cực kỳ khăng khít, chiêu thức kín không kẽ hở, mơ hồ hòa thành cái lưới kín kẽ đột nhiên chụp xuống.
Đế Già giật nảy mình, kiểu công kích phối hợp trái phải thế này khiến tim gã đập nhanh sợ hãi, dường như gợi mở vài đoạn ngắn ký ức.
Tuy ba người không phải Ma Đế nhưng có mối liên kết dây dưa với Ma Đếm thân thiết không thể tách lìa. Đặc biệt lúc sử dụng ma nguyên thì mối liên kết vi diệu đó càng khó thể nói rõ.
Bùm!
Đế Già biến ra ba đầu sáu tay kịch chiến với Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng. Sau khi va chạm mấy chưởng thì Đế Già không đánh lại, liên tục thụt lùi, rất nhanh bị đẩy vào góc không đường trốn.
Đế Già rống to:
- Tức quá!
Mắt Đế Già rực cháy lửa giận:
- Bổn tọa mới là truyền thừa thật sự của Ma Đế! Hai tên hàng giả các ngươi mau trả lực lượng lạicho ta!
Sáu tay Đế Già bắt ấn, tinh vân xoay tròn bốn phía, lực lượng vĩ ngạn cách không giáng xuống. Quanh người Đế Già liên tục thay đổi ngày đêm.
Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng lòng rung động liếc nhau, đôi mắt tỉnh táo lại cùng thi triển ra ba đầu sáu tay pháp tướng.
Người Đế Già đen thui, Lý Vân Tiêu thì là pháp tướng màu vàng, pháp tướng của Tiểu Hồng là màu trắng.
Sức mạnh hùng hồn giáng xuống người Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng. Ba lực lượng hóa thành tinh vân ức chế nhau, bão khủng bố uấn nhưỡng ngay giữa.
Đế Già trừng to mắt, nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải lật lại nắm thực thể binh khí rút ra, là rìu chiến thanh đồng, A Lại Huyền Việt!
Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng một tay chộp, trong hư không vang tiếng binh khí khua như tiếng nghiến răng, khiến lòng run sợ, toàn thân không thoải mái.
Leng keng!
Một chuỗi xiềng xích bị kéo ra khỏi hư không thành tinh vân vòng quanh thân, ngưng tụ thành trận thế.
Lý Vân Tiêu nhướng đầu mày, biểu tình nghiêm túc.
Lý Vân Tiêu chỉ cầm ma binh này một lần, là xích sắt từng dùng trong cuộc chiến với Lỗ Thông Tử ở Cổ Ma Tỉnh, A Át Phạn Sát.
Tiểu Hồng thì kéo ra A Hàm Trảm Cốt Đao giơ trước ngực, thân đao bá đạo sắc bén dài gần bằng người nàng.
Ba binh khí xuất hiện, thời không chững lại. Trong thiên địa chỉ còn lại Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng, Đế Già giằng co với nhau.
Lý Vân Tiêu và Đế Già ánh mắt trầm trọng, chỉ có Tiểu Hồng là ánh mắt hưng phấn khát máu.
Tiểu Hồng quát to:
- Giết!
Tiểu Hồng lao lên trước.
A Hàm Trảm Cốt Đao xẹt qua không trung xuất hiện trên đầu Đế Già, sắc bén chém xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.