Đế Già gật gù:
- Ừm, ta hiểu rồi!
Đế Già chuyển hướng Lý Vân Tiêu, nói:
- Đệ tử của ngươi tư chất không tệ, tu luyện ma công siêu tốt, ta ban cho hắn một cuộc tạo hóa.
Lý Vân Tiêu hết hồn:
- Là tạo hóa gì?
Đế Già mỉm cười nói:
- Ngươi đừng lo, hắn sẽ sống rất tốt. Thật ra nếu ngươi muốn thì ta sẽ cho ngươi làm ma phó đệ nhất của ta, thống lĩnh toàn bộ thuộc hạ, ngươi sẽ không phải chết còn có thể gặp lại đồ đệ của ngươi.
Lý Vân Tiêu buồn bực nói:
- Ngươi cảm thấy ta sẽ đồng ý sao?
Đế Già thở dài thườn thượt trầm giọng nói:
- Chắc chắn là không, nên ta mới bảo ngươi chết chắc.
Đế Già giơ tay lên, ma quang lung lay trong lòng bàn tay.
Lý Vân Tiêu vội kêu lên:
- Khoan, ta chưa hỏi xong hết!
Đế Già lạnh lùng nói:
- Đáng tiếc ta đã không có kiên nhẫn.
- Ma Quang Thiểm!
Đế Già vung tay, ma lực khủng bố bắn xuống như tia chớp ầm vang.
Lý Vân Tiêu giật mình nhưng không hốt hoảng, nhẹ nhàng thụt lùi.
Lý Vân Tiêu chợt cảm giác bị lực lượng giam cầm, không chỉ không gian bốn phía cứng rắn như tường sắt, đôi chân giẫm đất như bị lực hút ngàn cân trói buộc hắn lại.
Cộp cộp cộp!
Lý Vân Tiêu lảo đảo, do vội vã thụt lùi nên suýt không đứng vững.
Không né được thì chém kiếm ra!
Kiếm Thương Trảm Hồng dấy lên ánh lửa đan xen với kiếm khí biến rồng lao đi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ma quang chợt lóe bị kiếm thế chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808460/chuong-3324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.