- Ai đó? Đứng lại!
Không gian phía trước dao động nhẹ, hai vũ giả giáp vàng xuất hiện, tay cầm giáo dài chặn đường Lý Vân Tiêu, Bàn Nghị.
Một người vẻ mặt cảnh giác quát to:
- Đằng trước là cấm địa hoang vu của Thánh vực, không có thủ dụ từ Chấp Chính Ti không ai được phép đi vào!
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Xin hỏi vị đại ca này đằng trước là Toái Vân Thiên Xuyên?
Hai người hoàn toàn biến sắc mặt, chiến qua huơ một cái nhắm ngay Lý Vân Tiêu, hét lên:
- Ngươi là ai?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Nhìn bộ dáng của hai vị thì đúng rồi. Rất tốt, Tần Xuyên không lừa ta.
Mắt phải Lý Vân Tiêu hơi đỏ lên, dị lực hiện ra.
Hai thủ vệ người khẽ run, khuôn mặt đần độn ngơ ngác đứng như kẻ ngốc.
Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm:
- Hai vị đại ca hãy nghỉ ngơi thả lỏng chút đi, lát nữa tỉnh lại sẽ không nhớ ta từng đến.
Lý Vân Tiêu, Bàn Nghị theo kim chỉ nam bay tới trước. Mấy trăm dặm sau, phong cảnh hoang vắng xuất hiện một hồ nước xanh thẳm.
Khác với bốn phía hoang vu là hồ nước này bốc khói mông lung, linh khí đậm đặc trực tiếp hóa dịch, so với chủ thành Thánh vực chỉ hơn chứ không kém.
Khịt khịt!
Lỗ mũi Bàn Nghị nhúc nhích mấy cái:
- Hình như hồ nước này có độc.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, thần thức quét mặt hồ. Hồ rất rộng, có mấy dòng chảy từ nguồn nào đó tụ lại chảy vào đây.
Hồ nước có gì đó lạ lùng, thần thức cường đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808403/chuong-3267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.