Đinh Sơn ủ rũ nói:
- Mấy năm nay các sự việc đều bị ta âm thầm tính rõ ràng, chưa bao giờ có cảm giác bất lực như vậy. Có lẽ ta già thật rồi.
Tần Xuyên kinh kêu:
- Phụ thân, nếu Lý Vân Tiêu không thể địch lại vậy chúng ta đừng đối đầu với hắn nữa, nhường thêm ích lợi cho hắn cầu hòa hảo bình an đi.
Đinh Sơn nói:
- Ngươi tưởng ta không muốn sao? Nhưng ngày xưa ta giết Vũ Văn Bác, lại giết Đinh Bằng. Ta không chỉ là kẻ thù của Lý Vân Tiêu, cũng là kẻ thù của Đinh Linh Nhi, Lý Vân Tiêu sẽ không tha cho ta.
Mắt Đinh Sơn lóe sát khí, ác độc nói:
- Nhưng Đinh Sơn ta cũng không dễ chọc, không là hạng người bó tay chịu trói! Ta còn có cơ hội, hiện tại thời cuộc rối loạn là cơ hội tốt nhất. Dù là người thiên mệnh thì ta cũng phải chém giết hắn dưới thiên mệnh!
Tần Xuyên cảm nhận sát khí, khí độc ác trên người Đinh Sơn, sợ hãi nói:
- Dù thế nào thì hài ni luôn ủng hộ phụ thân, mãi mãi đứng về phía phụ thân!
- Tốt, thật là nhi tử ngoan của ta!
Đinh Sơn thấy rất mừng, hiếm khi mắt lộ ấm áp nói:
- Vừa rồi ngươi nói Toái Vân Thiên Xuyên là khe nứt không gian, nó đi thông nơi nào?
Tần Xuyên sửng sốt, không ngờ Đinh Sơn hỏi cái này.
Tần Xuyên trầm ngâm một lúc nói:
- Hài nhi cũng không rõ ràng, tóm lại chỗ đó là cấm địa. Lúc trước hài nhi và sư tôn đi qua vài lần, sư tôn rất có hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808402/chuong-3266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.