Hai người nhìn nhau, Bối Kinh Hoằng khẽ hừ, lại nhắm mắt.
Linh Mục Địch lắc đầu nói:
- Cái gọi là vương tứ vực giống như bảy tông môn các ngươi bây giờ. Vạn Tinh cốc và Phệ Hồn tông đối đầu nhau không đội trời chung. Nhưng nội bộ xích mích cỡ nào cũng sẽ đồng lòng chống giặc ngoài. Ngày xưa ma chủ vượt giới đến chấn động thiên hạ, khiến cường giả trong thiên hạ hợp sức với nhau, cùng Giới Thần đại nhân thống ngự chung sức phòng ngự ngoại địch. Ví dụ vị Tây vực chi vương này ngày xưa cũng không tốt lành gì, nếu không phải ma chủ xâm nhập có lẽ lão phu đã cùng một vị bằng hữu khác tiêu diệt hắn.
Bối Kinh Hoằng trợn to mắt nói:
- Lão thất phu Linh Mục Địch, nói như thể ngươi hiền lắm!
Mắt Bối Kinh Hoằng bắn ra tia sắc bén quát to:
- Muốn giết lão phu? Bây giờ ngươi thử xem!
- Ha ha ha!
Linh Mục Địch cười nói:
- Đã qua nhiều năm, có gai mắt ngươi cỡ nào thì chuyện cũng đã qua. Hiện tại ta náu trong thân khôi lỗi này, không phục hồi tu vi được nữa, tuyệt đối không đánh lại ngươi.
- Hừ!
Bối Kinh Hoằng bớt giận, tiếp tục nhắm mắt.
Linh Mục Địch nói tiếp:
- Diệp Kình Vũ và ta không quen thân, người này vừa chính vừa tà, khó nói là tốt hay xấu. Diệp Kình Vũ chưa từng làm việc tốt nhưng cũng không làm chuyện xấu xa thiếu đạo đức. Mười vạn năm đã qua, hiện tại Diệp Kình Vũ thế nào thì ta không biết. Nghe Diệp Nam Thiên nói hiện tại Diệp Kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808338/chuong-3203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.