Diệp Nam Thiên kinh ngạc kêu lên:
- Các người muốn đi chỗ Lâm đại nhân?
Lý Vân Tiêu trả lời:
- Đúng vậy! Nghe nói Phạn Yêu có một cọng Thiên Phượng Chân Vĩ Linh, Phi Nghê là Thiên Phượng niết thể, nếu có được thứ đó thì càng như hổ thêm cánh.
Diệp Nam Thiên trầm mặc một lúc rồi nói:
- Được rồi, nếu các người muốn đi chỗ Lâm đại nhân thì ta cũng không mời nữa. Hôm nào rãnh rồi thì mong Vân Tiêu công tử sẽ đến đảo Huyền Ly một chuyến, còn về chỗ Lâm đại nhân thì các người tốt nhất là hết sức cẩn thận. Nhưng Phi Nghê là Thiên Phượng niết thể,, chắc Lâm đại nhân sẽ không khó dễ các người quá nhiều.
- Cẩn thận?
Lý Vân Tiêu nhướng mày hỏi:
- Có ý gì?
Diệp Nam Thiên cười cười:
- Lâm đại nhân là thống lĩnh yêu tộc, không thấy thấy nhân loại. Từng có nhiều lần cường giả nhân tộc lỡ đi vào lãnh địa của Lâm đại nhân rồi không trở về nữa.
Mấy người biến sắc mặt, Mạch lộ vẻ mặt lo lắng, thẫn thờ.
Lý Vân Tiêu nói:
- Thì ra là vậy, đa tạ đại nhân nhắc nhở.
Diệp Nam Thiên phất tay:
- Các người đi đi.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Vậy còn Diệp Phàm . . .
Diệp Nam Thiên nói:
- Đương nhiên là theo ta về đảo Huyền Ly.
Lý Vân Tiêu nói:
- Thế cũng tốt. Có truyền thừa của đại nhân và Đông vực chi vương chắc Diệp Phàm sẽ tiến bộ cực nhanh, mai sau gặp lại sẽ nhìn với cặp mắt khác.
Diệp Nam Thiên cười đầy bí hiểm, nhìn theo đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808337/chuong-3202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.