Vù vù vù vù vù!
Thần hỏa phun ra rơi vào dây lưng, cộng thêm cương phong thổi qua làm lửa cháy bừng bừng gần như đốt nguyên đại điện.
Dây lưng bị đốt, linh quang tứ tán. Cá sấu lao ra biến thân bán yêu nhào lên trước.
Ba Cẩn thấy nó phun lửa thì hết hồn, vứt bỏ dây lưng hóa thành độn quang chạy đi.
Nhưng tốc độ độn quang sao nhanh bằng phong độn của ngũ hành linh thể? Ba Cẩn mới lao ra đại điện hơn mười trượng đã bị cá sấu đuổi theo đè xuống.
Bùm!
Mặt đất bị thủng cái hố to, vết nứt không ngừng lan tràn bốn phía.
Gió lốc mạnh mẽ lượn vòng trong hố to và vọt lên cao, không thấy rõ tình huống bên trong.
Thanh âm kinh thiên động địa truyền vào trong điện. Mạnh Trác, Chu Quân sắc mặt khó xem. Vẻ mặt Mạch âm trầm, bực bội.
Chỉ một cương phong hóa linh đã trói chặt Ba Cẩn, còn lại bảy người đối phó ba người Mạnh Trác, Chu Quân, Mạch, cảm giác bất lực dâng lên trong lòng.
Lý Vân Tiêu cười hỏi:
- Ba vị còn muốn tranh đoạt sao?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn.
Trái tim Chu Quân lạnh băng, ngoái đầu nhìn Mạnh Trác trưng cầu ý kiến.
Một con mắt của Mạnh Trác lóe tia sắc bén, trầm giọng nói:
- Bằng hữu yêu tộc, ngươi thấy sao?
Mạch bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- thứ lỗi ta nói thẳng. Vị nữ tử tên Cố Thanh Thanh này không phải cường giả chưởng thiên cảnh bình thường, cũng đã bước chân vào hư cực thần cảnh. Chỉ một mình nàng là ta đã đánh không lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808322/chuong-3187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.