Nàng hiện tại nội tâm thập phần áp lực, thậm chí có chút ít khát vọng dùng trận chiến này phát tiết lửa giận, nhưng lại có chút nôn nóng, sợ chiến đấu ảnh huongr tới Lý Vân Tiêu chữa thương.
Cố Thanh Thanh nhìn qua nàng, khẽ lắc đầu, ý là không chiến chot hỏa đáng.
Khúc Hồng Nhan cười cười, mỉa mai nói:
- Lão già bất tử, hắn còn cuồng vọng tự đại cho rằng chúng ta đánh không lại hắn.
- Chậc chậc, nói như các ngươi đánh thắng ta không bằng.
Hắc bào nhân mở miệng trào phúng, nói:
- Hơn nữa một trận chiến này, các ngươi còn có thể bảo đảm tính mạng đồng bạn sao? Ta chỉ muốn thiên phượng niết thể mà thôi, cần gì tổn thương hòa khí.
Khúc Hồng Nhan nghe vậy, tức giận đầu váng mắt hoa, nổi giận mắng:
- Ta cũng chỉ muốn mạng già của ngươi mà thôi, làm gì tổn thương hòa khí!
- Lão già kia, thật sự là không biết xấu hổ, không muốn chết thì cút đi.
Cố Thanh Thanh cũng im lặng, trong mắt hàn quang lóe lên, lạnh lùng nói:
Hắc bào nhân yên tĩnh một chút, trong con ngươi mang theo sát khí, lạnh lùng nói:
- Các ngươi thật quyết định đối nghịch với ta? Lão phu mặc dù không thể đoạt thiên phượng niết thể, đại phát uy phong vẫn có thể hủy thiên phượng niết thể, ai cũng đừng nghĩ có được, các ngươi làm gì được ta.
- Thật sự là không biết cảm thấy thẹn, nếu thêm bổn cô nương thì sao?
Một giọng nữ truyền tới, chớp mắt tới gần, thân ảnh thướt tha xuất hiện.
Người mặc áo tím, váy dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808283/chuong-3148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.