- Khanh khách.
Cố Thanh Thanh cười cười, không có rụt rè, lập tức bay đi.
Lý Vân Tiêu đột nhiên nhớ tới cái gì, hắn đưa tay áp độn quang của nàng, nói:
- Ta quên một chuyện, Ngũ Hà Sơn có thể cho ta?
Cố Thanh Thanh lộ ra vẻ kinh ngạc, vươn tay ra, Ngũ Hà Sơn nằm trong tay nàng, tản mát hào quang đỏ thẫm, nói:
- Ngươi muốn cái này?
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra thần thái cực nóng, gật đầu.
- Hì hì, cũng không phải không thể cho ngươi, nhưng mà không có chỗ tốt, bổn cô nương không thích làm.
Cố Thanh Thanh nghiêng đầu cười nói.
- Hừ, nói nhảm quá đi, ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng.
Lý Vân Tiêu bất mãn hừ một tiếng, tiện tay cầm lấy, Cố Thanh Thanh cũng không né tránh, Ngũ Hà Sơn bị hắn thu đi.
Cho dù là chuyện gì thì hắn cũng đáp ứng, hơn nữa Lạc Vân Thường vẫn bị nàng ta khống chế, đối phương ép mình làm trăm chuyện cũng được.
- Ha ha ha.
Cố Thanh Thanh không có hình tượng cười ha hả, rời khỏi chiến hạm, xuất hiện bên cạnh Mạch.
- Chúc mừng tiểu bạc phơ bước vào Hư Cực Thần Cảnh.
Mạch hừ một tiếng, nói:
- Hãy bớt sàm ngôn đi, đi thôi!
Một đám Yêu tộc tựu tại trước mắt bao người, bay thẳng đến xa xa bay đi.
Mạch vẫn lạnh lùng nhìn qua phía Hoang, hắn bay đi mấy ngàn trượng rồi mới thở ra một hơi.
Tuy đột phá đến Hư Cực Thần Cảnh, nhưng đột phá mấy hô hấp càng làm độc tố khó khống chế, trắng trợn phá hoại thân thể, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808122/chuong-2987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.