Thiên địa trở về như thường, Ninh Khả Nguyệt cùng Thiên Tư cũng không lưu lại, quay người rời đi.
Đám người Khúc Hồng Nhan nhìn bóng lưng đìu hiu của nàng, không đánh lòng nhìn.
Công Dương Chính Kỳ cau mày nói:
- Hồng Nhan cung chủ, vì sao không giết nàng? Ngươi biết thả hổ về rừng là hậu họa vô cùng không?
Trong mắt Khúc Hồng Nhan hiện ra thần thái chán ghét, lạnh lùng nói:
- Thật có lỗi, Bổn cung thực lực thấp kém, giết không được. Công Dương đại nhân nếu cảm thấy không ổn, vậy ngươi xông lên đi.
Lệ Hoa Trì cũng cười cười, nói:
- Ta cũng như thế, phụ nhờ vả của đại nhân.
Công Dương Chính Kỳ rên một tiếng, mặc dù trong nội tâm không vui, nhưng cũng không nói cái gì, nói:
- Mấy vị vất vả. Quy Khư vừa đi, đám Yêu tộc này chưa đủ thành họa.
Đột nhiên lực lượng mạnh mẽ bộc phát, thiên địa chấn động, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên..
Chỉ thấy trên người Mạch sinh ra vô số phù quang, thiên địa quy tắc xoay chuyển quanh thân, không ngừng hút vào trong người.
Một đao đánh bay Hoàng Phủ Bật, hắn cũng không tái chiến, hắn đã rút sạch máu Hoàng Phủ Bật, tiếp tục hấp thu máu huyết chung quanh.
Tuy máu chung quanh đã nhiễm độc, nhưng chúng còn nằm trong tầm khống chế.
Nếu mất đi cơ hội tuyệt hảo này, sợ rằng không thể tìm nhiều máu cao thủ như vậy, muốn trùng kích tầng thứ cao hơn càng khó khăn.
Cho nên sau khi hấp thu máu Hoàng Phủ Bật, hắn cắn răng tiếp tục thu nạp, máu tươi đầy trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808121/chuong-2986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.