Lòng Hoàng Phủ Bật lạnh lẽo, bỗng xoay người bỏ chạy.
Mạch lạnh lùng quát:
- Chỉ có loại chỉ số thông minh thế này? Mãi mãi ở lại cho bổn tọa!
Một bóng đao chém tới, tiếng gầm Chân Long hiện lên trên đao trấn Hoàng Phủ Bật.
- Cái gì?!
Hoàng Phủ Bật hoảng hốt nhưng không bối rối. Tuy đao quang kia mạnh nhưng không đến mức một đao lấy mạng gã. Hoàng Phủ Bật chộp Bàn Cổ phiên quét qua.
Bùm!
Linh khí trên lá cờ bị đánh tan, lực lượng cường đại chấn trên người Hoàng Phủ Bật. Gã cảm thấy cánh tay run rẩy, thậm chí cảm nhận vô số hồn phách trong Bàn Cổ phiên run rẩy rít gào dưới long uy.
Hoàng Phủ Bật run sợ, quát to:
- Đi!
Ba vị trưởng lão khác hóa thành độn quang định trốn về.
Mạch trầm giọng quát:
- Ngăn bọn họ lại!
Trăm tên yêu tộc bỗng chốc bay ra chặn đường bốn người, xung phong liều chết.
Sắc mặt Hoàng Phủ Bật âm trầm tức giận quát:
- Bọ ngựa đấu xe, chết hết đi!
Hoàng Phủ Bật dẫn theo ba người nhào qua.
Lúc trước Ngải bị Thân Đồ Dật Tiêu tập kích chịu vết thương nặng, giờ thì vết thương cũ tái phát.
Ngải khó khăn lắm mới ức chế được, nhìn hướng Mạch:
- Ngươi còn cần bao lâu mới thành công?
Tuy Mạch làm Ngải rất tức giận nhưng hiện tại gã là một trong hai trụ cột lớn của yêu tộc.
Huyết châu đầy trời liên tục ngưng tụ bay tới, bị Mạch hút vào người.
Vẻ mặt Mạch thỏa mãn chìm đắm vào đó:
- Những huyết châu này ẩn chứa lực lượng phong phú hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808116/chuong-2981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.