Cái mồm to của ngữ giả màu vàng cắn một hồn phách là hình dạng yêu tộc đang liều mạng vùng vẫy nhưng vô ích, bị ngữ giả màu vàng từ từ nuốt vào, miệng rộng nhai nhóp nhép ngon lành.
- Ui!
Mấy chục tiếng hút khí vang lên, đám người Thiên Chiếu Tử nhìn mà mặt trắng bệch hãi hùng.
Càng không nói đến những yêu tộc này, sợ hãi toàn thân dựng đứng lông tơ.
Sợ nhất là chưa biết, kết cuộc cuối cùng của vũ giả hơn phân nửa là chết trận. Ai đều sớm chuẩn bị tâm lý, nên bọn họ không e ngại tử chiến.
Nhưng cái kiểu bị quái vật ăn mất hồn phách thì chưa từng nghe, không biết hồn phách bị ăn rồi có kết quả gì? Tập thể sợ hãi.
Mười mấy yêu tộc che đằng trước thoáng chốc mặt không chút máu lùi sang hai bên, không dám chặn mũi nhọn bốn người nữa.
Triết mắng to:
- Toàn là phế vật vô dụng!
Hai tay Triết cầm tỳ bà đao, rót yêu khí vào trong vũ khí, không ngừng súc lực, từng vòng sáng xanh khuếch tán.
Hoàng Phủ Bật xuất hiện trước mặt Triết, vẻ mặt châm chọc nhìn gã:
- Ha, bọn họ là phế vật còn ngươi thì sao?
- Ta? Ta là người chém ngươi dưới đao này!
Chiến đao của Triết súc thế đã lâu, thiên quân lực bộc phát chém mạnh qua.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một dải đao hải làm trời sụp đất nứt.
Hoàng Phủ Bật vận dụng Bàn Cổ phiên, thiên địa biến sắc, tất cả đao khí bị hút vào trong.
Ngữ giả màu vàng bay vào người Hoàng Phủ Bật, hồn chiến kỹ pháp nâng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808115/chuong-2980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.